Sinh ra trên đời, không phải ai cũng được sống một cuộc sống may mắn. Vẻ ngoài của một người, đâu thể nào đoán hết được tất cả những gì có liên quan đến người đó? Vậy mà, thế giới này thực chất lại rất bất công. Cô sinh ra trên đời, nhưng lại chưa một ngày nào được hưởng tình thương của cha mẹ, sự quan tâm của mọi người. Đối với họ, cô chính là một con quái vật, là sao chổi mang đến những điều không may mắn. Cô sống trên đời là một sự nhục nhã.
Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng tại sao cha mẹ lại vì cô không có đôi mắt giống họ mà bỏ cô đi? Tình người, thật là quá đỗi vô tình. Nếu như đã không thể cho cô một mái ấm hoàn chỉnh, tại sao lại còn sinh ra cô, để cô phải đối mặt với sự chán ghét của người đời? Thế gian vô tình, lòng người bạc bẽo, người cô đơn, sầu lại càng thêm sầu...
Cứ ngỡ cuộc đời cô sẽ mãi chìm dưới đống bùn nhầy nhơ nhớp như thế, nhưng ngờ đâu, người đàn ông ấy đã xuất hiện, mang đến cho cô ánh sáng, niềm tin và hy vọng. Một tình yêu cháy bỏng được thổi lên, một nụ cười ấm áp được lưu luyến mãi. Trong thời khắc thiêng liêng này, họ là của nhau, quấn quýt không rời.