Đeo sợi dây chuyền trên cổ, ngắm mình trong gương, Phượng vì mãi cười nên chẳng để ý đến sự có mặt của bà Thu trong phòng.
Thấy hộp quà trên bàn, cùng với thái độ của con gái bà đoán chắc cô có người theo đuổi rồi.
Tò mò bà hỏi:
- Ai mà đủ dũng khí theo đuổi con gái mẹ vậy?
- * đỏ mặt * mẹ này! Làm gì có.
- Đừng có chối, tui đẻ mấy người tui biết mà! [ câu nói huyền thoại của các bà mẹ ]
Giọng nhẹ nhàng, bà Thu ngồi kế bên cô, tiếp:
- Nói mẹ nghe, cái này của 1 trong 5 người tụi thằng Trí không!?
Bà vừa nói vừa nhìn vào sợi dây chuyền, sở dĩ bà lấy Trí ra làm đại diện là vì trong đám bà quý cậu ấy nhất, vừa vui tính lại có vẻ hiền lành, thật thà.
- Dạ, của anh Nam tặng con
Nhận được cái gật đầu của con gái, sắt mặt bà bỗng trầm xuống như thất vọng bởi câu trả lời của Phượng.
- Con cũng lớn rồi, chuyện yêu đương nam nữ mẹ không cấm! Thằng Nam nó cũng tốt người tốt tính thật nhưng nghe những lời bàn tán gần đây mẹ cũng thấy nghi lắm. Con nên suy nghĩ kỹ kẻo khổ sau này.
Nói rồi bà đi ra ngoài để cô có không gian riêng. Nhiệm vụ của một người mẹ không đơn giản chỉ là chăm sóc con rồi cấm cản con cái này cái kia mà quan trọng nhất là dạy cho con tìm được sự lựa chọn đúng đắn. Phượng thật may mắn khi có người mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-gai-ba-chu/3246380/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.