Trần Đình Phong nghe cô nói thế thì có chút chân tay luống cuống. Anh nghĩ là cô sẽ chần chừ đến ngày cuối cùng của thời hạn bảy ngày cũng chưa chắc đã chịu nói sự thật cho Tiểu Hòa nghe.
Tiểu Hòa đang giấu mặt trong lòng mẹ không nghe thấy cha mình nói gì, cậu bé có chút lo lắng len lén quay lại nhìn anh. Khi ánh mắt cha và con trai chạm nhau, cậu nhóc lại giật bắn mình quay lại tiếp tục ôm chặt vòng eo của mẹ.
"Con trai."
Trần Đình Phong khôi phục lại trí óc vừa đình trệ, sải những bước dài đến bên cạnh hai mẹ con Chi Dao. Anh hơi cúi người dùng một tay nhấc cậu nhóc đang giả vờ làm đà điểu lên cao. Tiểu Hòa không còn cách nào khác đành phải đối mặt với gương mặt chợt phóng đại ngay trước mắt.
Trần Đình Phong ôm chặt cậu bé, tay còn lại vuốt ve gương mặt của con trai. Mắt anh hơi đỏ lên, khàn giọng gọi.
"Con trai..."
Trần Đình Phong đường đường là một cao thủ trên bàn đàm phán, người được mệnh danh là sát thần bây giờ trước mặt con trai còn đang học mẫu giáo mà lại khó có thể thốt nên lời. Anh chỉ có thể lặp đi lặp lại hai chữ con trai.
Tiểu Hòa trong mắt phản ảnh ngược hình bóng của cha, bên tai nghe tiếng cha gọi mình. Cậu bé ban đầu còn bướng bỉnh mím chặt môi kiên quyết không phát ra tiếng, lúc sau cậu bé thực sự không nhịn được bật khóc nức nở. Cậu bé quàng tay qua vai ôm chặt cha, đầu gục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568367/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.