Phạm Chi Dao đang ngồi ở sân bay đông đúc. Bên tai là tiếng loa thông phát thanh thông báo, người qua kẻ lại tấp nập. Có kẻ khóc, cũng có người cười.
Người ta bảo rằng nếu muốn tìm những giọt nước mắt thật lòng thì hãy đến sân bay. Khi những người thân sắp đi xa, những giọt nước mắt chất chứa bao nhớ nhung sẽ không thể kiểm lại được vào lòng.
Nhưng lúc này, Phạm Chi Dao chỉ có một thân một mình ngồi tại sân bay cùng với chiếc vali hành lý mang theo.
Cô sẽ bay sang đến thành phố Stockholm để tiếp tục hoàn thành việc học nghiên cứu sinh. Chuyến đi lần này của cô cũng chỉ có một mình giáo sư hướng dẫn và cha mẹ biết. Đến ngay cả Hà Linh là bạn thân cô cũng không dám nói.
Đột nhiên cô không biết phải đối mặt với những lời chất vấn của mọi người về chuyến đi đột ngột này thế nào.
Vậy nên cô cứ lặng lẽ mà đi thôi.
Còn về Trần Đình Phong.....
Phạm Chi Dao không muốn nghĩ đến nữa. Tình cảm suốt hai năm trời được xây dựng dựa trên lời nói dối thì làm sao có thể bền vững được.
Nó tựa như một lâu đài trên cát, nhìn qua thì hoa lệ xinh đẹp nhưng lại không thể trụ vững được với sự xô đẩy của những con sóng lớn.
Cuộc gặp với mẹ Trần Đình Phong đã làm cho cô tỉnh ngộ ra rất nhiều. Hai người không thể tuyệt đối bên nhau dài lâu được.
Gia thể quá chênh lệch về lâu về dài sẽ từ từ bào mòn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-phien-ban-2-/3568358/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.