Cứ như thế buổi tối hôm đó Hà Linh đi dạo hết chợ đêm, cô ăn thử hết món ngon nọ đến món ngon kia. Đến lúc no căng bụng mới chịu dừng lại.
Trên đường về khách sạn, cô nhìn gương mặt đang toát ra vẻ đau khổ của ai đó mà cười thầm. Cô mặc kệ anh ta, vừa về đến phòng đã chạy đi tắm rửa rồi đi ngủ.
Hà Linh cứ thể ngủ ngon lành, dù sao anh ta cũng là luật sư hiểu rõ luật pháp. Nhân phẩm có tồi tệ đến mức nào cũng sẽ không làm ra hành động gì ngu ngốc.
Chỉ là cô không ngờ rằng đến nửa đêm cô nghe thấy một tiếng động lạ, nghe như có vật nặng vừa rơi xuống đất, còn có tiếng người rên rỉ đau đớn. Hình như cô còn nghe thấy tiếng tên sếp đáng ghét vừa gọi tên cô thì phải.
Hà Linh choàng tỉnh dậy, cô nhìn thấy Đặng Quang Huy đang nằm ôm bụng ở dưới sàn.
Cô mau chóng xuống giường lại gần anh, cô lay lay người gọi anh.
“Này, anh bị làm sao thế.”
“Này, Đặng Quang Huy, tỉnh lại đi……”
Mặc kệ cô có lay mạnh hay gọi to đến thế nào, Đặng Quang Huy không trả lời, mắt nhắm chặt, gương mặt tái nhợt, hô hấp khó khăn. Hà Linh áp lòng bàn tay vào trán của anh, một cơn nóng rực truyền vào lòng bàn tay cô.
Anh ta bị sốt rồi.
Hà Linh cố hết sức nâng người anh ta lên dựa vào lưng mình, đầu anh gục vào vai cô. Hà Linh khó nhọc đỡ anh nằm lại trên sofa. Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-/3492676/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.