Mọi người xung quanh cũng hết sức kinh ngạc với lời nói hết sức đường hoàng nhưng thực chất lại không có chút liêm sỉ nào của bà ta. Theo lời bà ta thì tập đoàn tài trợ cho bà ta đi học còn phải lo luôn việc ăn uống sinh hoạt của bà ta.
Hơn nữa thì mọi chi phí còn phải sánh ngang mới con ruột của chủ tịch tập đoàn. Nếu không làm được thì chứng tỏ là cố ý làm màu lừa gạt người khác.
Hà Linh vừa mới nghe tụ tập đông người cũng chạy lại hóng hớt, vừa hay nghe đến lời bà Quyên vừa nói.
Cô xì một cái, trên đời này còn có kẻ mặt dày hơn cả tên sếp đáng ghét của cô nữa cơ à. Người như thế này thật là hiếm có khó tìm.
“Theo như lời bà nói, có phải rằng tập đoàn nhà kia không nhận bà làm con gái, sau đó chia nửa tập đoàn cho bà thì là trời đất bất dung hay không. À không, tôi chắc là phải đưa toàn bộ tài sản cho bà thì bà mới thoả mãn.”
Bà Lan cạn lời, đúng thật là một con sói mắt trắng. Nhà bà cố tình làm việc tốt thì lại thành ra làm ơn mắc oán.
Bà giục bảo an.
“Mau mau lôi ra ngoài đi.”
Bảo an nhìn ánh mắt chết chóc của người đàn ông còn đang bận ôm vợ kia, hai người ăn ý lôi xềnh xệch bà ta lẳng luôn ra ngoài. Không dám chậm trễ một chút nào, mặc kệ bà ta có gào thét chửi bới giãy giụa đến mức nào.
Hai người còn lại là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-/3485580/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.