Đặng Quang Huy buồn cười nhìn cô gái trước mặt đang nhét thức ăn vào miệng như một con sóc chuột.
Anh rót cho cô cốc nước, đẩy đến gần bên cạnh Hà Linh.
“Em ăn từ từ thôi, có ai tranh đồ ăn với em đâu mà phải vội.”
Hà Linh trợn mắt lườm anh, động tác trên tay vẫn không chậm lại chút nào. Cô lúng búng trong miệng.
“Anh còn có mặt mũi dám nói tôi. Không phải tất cả là do anh sao?”
Cô nuốt nốt miếng bánh ngọt vào trong miệng, thỏa mãn sờ bụng. Cuối cùng cũng được sống lại rồi. Cô còn tưởng mình là thổ dân da màu, cả năm phải chịu đói.
“Anh bảo tôi là công ty cho một kỳ nghỉ phép, tôi đã chuẩn bị cho mình một tâm hồn đẹp, hào hứng xách vali đến đây để tận hưởng biển xanh mây trắng nắng vàng.”
Cô càng nói càng ngày tức, dùng sức đập xuống bàn cái bốp.
“Thế mà anh đột nhiên xuất hiện bảo với tôi là phải đi công tác ngay lập tức. Chưa cần biết tôi có đồng ý hay không anh đã lôi tôi đi xềnh xệch. Đến nơi này tôi phải cật lực bán mình cho tư bản đến một ngụm nước cũng không kịp uống.”
Cô thì thức đêm thức hôm làm lụng cực nhọc chuẩn bị hồ sơ chu đáo cho vụ kiện sắp tới, anh ta thì nhàn nhã biến mất tăm mất tích. Đến tận sáng hôm nay cô đã hoàn thành deadline thì mới thấy anh ta xuất hiện.
Anh ta thật sự là một tên sếp đểu cáng mà.
Đặng Quang Huy vẫn bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-/3452374/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.