Bà Lan ngồi trong xe liến thoắng kể cho chồng nghe mọi chuyện. Sự phấn khích của bà sắp tràn ra cả bên ngoài. Bà cảm thấy trí thông minh của cả đời đã dồn lại hết trong một buổi tối ngày hôm nay.
Nếu không làm sao chỉ trong một lúc mà con dâu tương lai đã không còn giận bà, nhận thẻ của bà rồi còn hứa là sẽ cho con trai bà một cơ hội nữa cơ chứ?
Ông Quang ngồi cạnh bật cười nhìn dáng vẻ kích động của vợ mình.
“Đó là do con gái nhà người ta hiền lành, không tính toán với mình. Chứ mình nghĩ người ta là tiến sĩ sinh học, lại còn không nhận ra là em đang giả vờ khóc sao?”
“Thật sao?”
Bà Lan không biết nghĩ gì rồi lại vỗ tay cái bộp, reo lên,
“Vậy thì càng chứng tỏ con bé không ghét em. Nếu không nó đã bỏ đi rồi.”
Ông Quang:"……" Đúng thật là không thể hiểu nổi cấu tạo não của bà vợ mình.
“Không được, em phải gọi điện cho con trai mau đến đón vợ về. Sao mà làm ăn kinh doanh thì nó nhanh nhẹn thế mà có mỗi chuyện này mà cứ chậm như rùa.”
Trần Đình Phong vừa kết thúc buổi xã giao thì thấy ba mình gọi điện đến. Bình thường ông đâu có hay gọi, nếu có gọi thì cũng là chuyện quan trọng.
Anh nhấc máy lên nghe.
“Con nghe, có việc gì vậy cha?”
Tiếng nói từ đầu bên kia là giọng nói vui vẻ của bà Lan,
“Con trai là mẹ đây. Hôm nay con có biết mẹ gặp ai không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ga-cho-con-trai-bac-duoc-khong-/3427952/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.