"Đã nữa đêm mà trời chợt đổ mưa thật khiến người ta buồn càng thêm buồn,không sớm nữa ta phải rời khỏi Bá Gia để lên đường thôi"
Bá Vương biết rằng hắn cần phải đi trước khi trời sáng.
Bá Vương lúc này đến giường mà Châu Nhi đang say mộng đặt lên trán nàng 1 nụ hôn và thì thầm:
"Ta nhất định sẽ đón nàng sớm thôi,kiên nhẫn chờ ta nhé Châu Nhi".
Trước khi đi thì Bá Vương cũng để lại thư dặn dò về tấm phù chú hắn để lại cho nàng.
Trong đêm mưa to tại lãnh thổ sinh sống của Bá Gia,một thân ảnh đã rời đi để bắt đầu cuộc hành trình vô tận và đầy gian nan thử thách đang chờ đợi để xé xác hắn....
.
....1 năm sau tại Bá Lực Thành.....
.
Đây là một thành trì trong vùng lãnh thổ của Bá Gia.Kinh tế,hoạt động buôn bán và vui chơi giải trí ở đây luôn sôi động để chào đón các vị đạo hữu ghé chân nghỉ ngơi và giải trí nên không khí luôn tấp nập.
Ngoài ra ở đây còn có hình thức kiếm linh thạch bằng cách dùng sinh mạng để liều mạnh giành chiến thắng trên chiến trường sinh tử đang rất thịnh hành với tán tu(tán tu là người không tham gia thế lực hay gia tộc nào)
Ngay lúc này thì một thân ảnh quen thuộc vừa vào thành với tâm trạng phấn khởi:
"1 năm qua ta đã dành thời gian tu luyện,khám phá các di tích cổ và làm nhiệm vụ của hệ thống nên chả mấy gặp ai thành ra nhớ Châu Nhi quá đi thôi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vo-tan/2443956/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.