Editor: Vy Vy 1505
Tin tức này giống như một viên đá lớn đột nhiên rơi vào mặt hồ an tĩnh, nháy mắt gây ra ngàn tầng sóng lớn.
“Ngươi nói cái gì? Thế tử nào?”
Tào thị thét chói tai, giọng giống như một con gà trống bị kẹp cổ, gắt gao nặn ra tiếng, cao vút biến ảo kỳ cục.
Kỷ Thọ quỳ rạp trên mặt đất, chân mềm đến mức đứng không nổi, cũng không dám đứng. Đương nhiên ông ta biết tin tức này có ý nghĩa ra sao với nhị phòng, lần đầu tiên ông ta hối hận chính mình lên làm chức vị đại quản sự, đáng tiếc hiện tại đã không thể không nói.
Ông ta nơm nớp lo sợ: “Là đại phòng đại thiếu gia, là thế tử gia.”
Hà thái phu nhân còn sống, Tĩnh Bắc Hầu phủ hai phòng chưa ra ở riêng, các con xếp thứ tự chung. Mặc dù Kỷ Minh Tranh chết trận, nhưng thứ tự vẫn còn, đại thiếu gia vốn dĩ chính là hắn, Kỷ Thọ đặc biệt thuyết minh, chủ yếu là vì nhấn mạnh một chút, đánh vỡ tâm lý may mắn của các chủ tử.
Trong phút chốc, trong Duyên Thọ Đường, ngoại trừ Hà thái phu nhân lộ ra vẻ mặt mộng ảo mừng rỡ như điên, những người còn lại đều là biểu tình núi lở biển nứt.
Trong đó, dẫn đầu là phu thê Kỷ Tông Hiền, còn có nhị phòng đích trưởng tử, đứng hàng thứ hai Kỷ Minh Khâm.
Đôi tay Kỷ Tông Hiền run rẩy, chung trà trong tay Kỷ Minh Khâm “phanh” một tiếng rơi xuống, nước trà nóng bỏng bắn đầy ống quần hắn, hắn lại hoàn toàn vô tri vô giác.
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vinh-hoa-cua-thai-tu-phi/736163/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.