Editor: Vy Vy 1505
Đến thời khắc mấu chốt, thực dễ dàng nhìn thấu nội tâm chân thật của một người. Xương Bình Đế sai người vội vàng sửa sang lại, điểm thân vệ quân và mấy vạn quân sĩ Kinh Vệ Doanh hộ giá, trời vừa sáng, loan giá liền ra cung.
Ông ta rời đi một mình, Hoàng hậu, sủng phi, hoàng tử, công chúa, một người cũng không mang theo.
Cao Húc đã không rảnh phản ứng phụ hoàng hắn, từng đạo sắc lệnh từ hoàng cung phát ra, trước tiên điểm Kinh Vệ Doanh mười vạn đại quân, lệnh đến nơi tập kết, lập tức chuẩn bị nhổ trại.
Tiếp theo, hắn còn phải an bài vấn đề phòng ngự kinh thành, lập tức triệu mấy vạn quân Sơn Đông đến đây, tính cả còn dư lại bảy vạn tướng sĩ Kinh Vệ Doanh, cùng nhau bảo vệ xung quanh kinh thành.
Cuối cùng, còn phải an bài phòng ngự hoàng thành.
Bảo vệ xung quanh hoàng thành chính là Ngự Lâm Quân, Ngự Lâm Quân thuộc về thân vệ quân, Xương Bình Đế đã mang đi hơn phân nửa, nhân thủ còn lại không đủ.
Cao Húc co rút Ngự Lâm Quân lại, chỉ phụ trách thủ vệ hoàng cung, bên ngoài phòng ngự hoàng thành liền giao cho Kinh Cấm Vệ chỉ huy.
“Bác Văn, Vân Thanh, phòng ngự hoàng thành và trong kinh liền giao cho hai vị.”
Bác Văn là tên tự của Kinh Cấm Vệ Chỉ Huy Sứ Chử Tông Bảo; mà Vân Thanh là tên tự của phó Chỉ Huy Sứ Tề Diệu Lâm. Chử Tông Bảo bên ngoài là đảng bảo hoàng, thực tế lại là tâm phúc đáng tin của Cao Húc; Tề Diệu Lâm tuy không đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vinh-hoa-cua-thai-tu-phi/736141/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.