Editor: Vy Vy 1505 
Kinh thành có địa thế vô cùng đặc thù, kéo dài từ Tây Bắc đến hướng Đông là dãy Yến Sơn che chắn, hình thành một phòng tuyến thiên nhiên. Phía Nam lại là bình nguyên bằng phẳng bát ngát, đối với Đại Chu, nơi đây là yết hầu chống đỡ du mục kỵ binh nam hạ. 
Vì thế, Đại Chu Cao Thái Tổ không chút do dự dời đô đến nơi này. 
Quyết định của ông ấy thực chính xác, từ đó về sau, tường thành không ngừng được tăng mạnh củng cố, phòng tuyến phương bắc Đại Chu phòng ngự càng thêm kiên cố. Mặc dù Thát Đát như hổ rình mồi nhiều trăm năm, vẫn như cũ không thể đặt chân lên Trung Nguyên rộng lớn vô ngần mảy may. 
Nhưng mà, ưu thế rõ ràng rất nhiều, tệ đoan cũng có một ít. 
Kinh thành quá gần bắc cương biên cảnh, một khi một trong những thành trì quan trọng bị công phá, quân địch thực dễ dàng tiến công thẳng đến dưới chân thiên tử. 
Cho nên, các thành trì Liêu Dương, Kế Châu, còn có Tuyên Phủ, Đại Đồng, phòng thủ đặc biệt quan trọng. 
“Phụ hoàng, triều đình nên lập tức tăng binh Kế Châu, chống đỡ Thát Đát.” 
Dịch sử kia kiệt sức, cao cao giơ lên quân báo, liều mạng hô một tiếng, người liền “phanh” một tiếng ngã xuống đất hôn mê. 
Không khí sung sướng tường hòa đột nhiên im bặt, trong điện mọi người lo lắng không thôi, Cao Húc rùng mình, lập tức đứng lên nói với Xương Bình Đế: “Kế Châu binh lực thua xa quân địch, nếu tiếp viện không kịp, có nguy cơ bị phá thành.” 
Bởi vì Gia Lạp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vinh-hoa-cua-thai-tu-phi/736138/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.