Editor: Vy Vy 1505 
“Cái gì?” 
Hoàng hậu “đằng” một tiếng đứng lên, tay áo dài vướng đổ lư hương chung trà trên bàn, nhanh như chớp lăn xuống đất, binh linh bang lang quăng ngã đầy đất. 
Bà ta lại như không phát giác, chỉ mở to mắt nhìn hai con trai, không thể tin tưởng hỏi: “Quân Nhi, Diệp Nhi, các con nói gì? Hiệp nghị sớm đã bị đánh rơi?” 
Phong hậu mười mấy năm, Hoàng hậu hiếm thấy khiếp sợ như vậy, bà ta quả thực không thể tin, vẫn luôn cho rằng nhược điểm yếu hại bị Thát Đát Khả Hãn nắm trong tay, lại sớm không còn nữa. 
Ngụy Vương, Trần Vương trịnh trọng gật đầu: “Thật trăm phần trăm.” 
Hoàng hậu nghe vậy, nửa là cao hứng nửa là lo lắng, lại hỗn loạn tức giận, nhất thời vẻ mặt đặc sắc. 
Cao hứng là giấy viết thư đã không còn trong tay Thát Đát Khả Hãn, đối phương không thể lại áp chế mẹ con mình; tức giận là trước đó bị đối phương lừa bịp, trả giá một nửa điều kiện lại không được hồi báo. 
Con về lo lắng, đương nhiên là e sợ hiệp nghị rơi vào trong tay những người khác, không chừng khi nào sẽ lấy ra, cắn chính mình một ngụm. 
Hoàng hậu vội vàng kéo hai con trai ngồi xuống: “Mau, mau nói cho mẫu hậu biết.” 
Lúc này, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, ấn đường bà ta nhíu lại, người nào dám kháng lệnh tiếp cận còn la hét ầm ĩ, giương giọng quát: “Đều cút đi cho bổn cung.” 
Nếu có chuyện lớn cần lập tức xử lý, Hồ ma ma sẽ gõ cửa bẩm báo, Hoàng hậu bởi vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vinh-hoa-cua-thai-tu-phi/736126/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.