Tưởng Tốn la: “Là chiếc Savannah đó!”
HạXuyên không hề biết trong xe đối phương có mấy người, nhưng chắc chắn sẽ không ít người hơn họ, bây giờ rõ ràng không phải thời cơ tốt để liều.Anh bình tĩnh “ừm” một tiếng, đạp hết chân ga.
Conđường hẹp quanh co trước mặt đi qua trước đó không thể thông xe, HạXuyên lái đến đầu đường, quyết đoán xông về hướng chưa biết. Đường núigồ ghề, thân xe lắc lư theo, đá đều bị lốp xe đánh bật lên, bánh xe saukhói mù mịt, Savannah dính đầy xe, vẫn đuổi sát không buông.
Tưởng Tốn nhìn phía sau, từ đầu đến cuối không thấy rõ người trên xe. Cô vừabáo cảnh sát vừa chăm chú nhìn đường, tín hiệu di động quá kém, vậy màkhông gọi được.
Cô mắng một tiếng, lúc định gọi lại, “ầm” một tiếng lớn, thân xe lao mạnh về trước, chiếc Savannah phía sau đâm tới.
Tưởng Tốn quay đầu nhìn, đầu xe kia lại sắp dính vào đuôi xe họ, cô la, “Nhanh hơn nữa!”
Hạ Xuyên gần như đang chạy bừa, chiếc xe phía sau như nổi điên, lại đụng một cái.
Tưởng Tốn bổ nhào về trước, Hạ Xuyên la về phía cô: “Dây an toàn!”
Tưởng Tốn mò mẫm dây an toàn, vừa sờ được, phía sau lại thêm một cái, cảngười cô đâm về trước, bên cạnh bỗng có một bàn tay đưa ngang chặn cô,cô lại ngã sang bên, lập tức kéo tay vịn cửa xe.
HạXuyên chắn giúp cô xong, tay lái không khống chế được lắc một cái, sựchậm trễ này, chiếc Savannah phía sau lại đụng mạnh một cái, thân xenghiêng không thể kiểm soát, lao tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vay-mau/2029997/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.