“Đúng là cậu ư, Tưởng Tốn?”
Đối phương có chút không dám tin, bạn bè đi chung xung quanh cũng chuyển sự chú ý từ chiếc xe bị lún sang bên này.
Tưởng Tốn sửng sốt một lúc, lập tức trở lại bình thường, chào hỏi cô ấy: “Hi!”
Người phụ nữ đối diện khoảng chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, tóc ngắnmàu tím, mặc quần da bó và jacket da ngắn, dáng người xấp xỉ Tưởng Tốn.Hạ Xuyên quan sát một cái, hỏi: “Người quen à?”
Tưởng Tốn trả lời một câu: “Ừ.”
Bạn bè của người phụ nữ đó la: “A Nhã, bạn cậu hả?”
“Phải, bạn cũ!” A Nhã lại nhìn về phía Tưởng Tốn, “Không ngờ có thể gặp ở đây. Sao cậu ở đây vậy?”
Tưởng Tốn nói: “Du lịch.”
“Ồ… Mấy năm nay cậu thế nào?”
Tưởng Tốn nói: “Rất tốt.”
“Hai năm trước mình còn nghe nói cậu thi đấu ở nước ngoài, sau đó sao không có tin tức gì của cậu nữa vậy?”
“Cậu vẫn quan tâm đến tôi sao?”
“Cậu là người nổi tiếng mà, trong đám bạn bè của chúng ta, chỉ cậu có tiềnđồ nhất, đua nghiệp dư cũng đua thành chuyên nghiệp rồi!”
“Hai năm nay tôi nghỉ ngơi.”
A Nhã hỏi: “Kết hôn rồi sao?”
“Không có.”
A Nhã cười: “Mình kết hôn rồi, con đã ba tuổi, chắc chắn là cậu khôngbiết! À, chồng mình cũng ở đây đấy ——” Cô ấy xoay người vẫy tay, “Ôngxã, sang đây nào!” Quay đầu nói tiếp, “Đó là chồng mình, người HồngKông!”
Một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đi sangđây, dáng người rất khá, tuổi tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vay-mau/2029994/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.