Nhóm Hạ Xuyên chưa từng đến thành phố Kim Khẩu này bao giờ.
Xe đi theo Cao An, kẹt cả một đường, qua hai cái đèn giao thông mất mười mấy phút, còn có xe chen ngang.
Hạ Xuyên móc điếu thuốc ra ngậm, không châm lửa, luôn nhìn phía trước. Chờ xe di chuyển, anh đạp chân ga một cái, vượt qua chiếc xe vừa chen ngang anh kia. Người của xe đó chui ra ngoài cửa sổ mắng anh, một bàn tay HạXuyên đè lên cửa.
A Sùng vội nói: “Lái xe lái xe, đừng cãi nhau tiếp với người ta, sẽ gây tai nạn giao thông đó!”
Hạ Xuyên quay cửa kính xe xuống, gió lạnh tràn vào.
Thì ra là muốn mở cửa sổ à.
A Sùng nói với Tưởng Tốn: “Cô xem cái tính khí đó của cậu ta, lần sau vẫn là cô lái xe thì hơn.”
Tưởng Tốn đã ngủ một giấc, tinh thần tốt hơn nhiều, cô nói: “Anh cảm thấy tính khí tôi rất tốt ư?”
A Sùng đột nhiên nhớ tới dáng vẻ lái xe bay của Tưởng Tốn, run lên: “Bỏđi bỏ đi, sao tôi xui xẻo vậy chứ, ngồi xe tà của hai người.”
Tưởng Tốn nói: “Là ai nói cái gì mà du lịch đón Tết, hai ngàn sáu trăm cây số là hai mươi sáu tiếng, còn khen tôi vô cùng kì diệu thế? Sao tôi ngủmột giấc mà đã thành xe tà rồi?”
A Sùng đầu hàng: “Cô đây là xe tiên, tiên của thần tiên, được chưa?”
Tưởng Tốn hừ một tiếng, hài lòng.
Hạ Xuyên cười móc bật lửa, châm thuốc, nhẫn nại đi đi dừng dừng, bò nhưrùa gần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-vay-mau/2029966/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.