Chương trước
Chương sau
Tình hình Cô Tô đảo hiện tại cũng tính là thảm thiết, cả đảo đang trong quá trình phục hồi sau đại chiến. sau khi Ma Kỳ ký kết hiệp ước với Đặng Lâm, trong vòng 20 ngày hắn phải chuyển giao Vô Biên thành cho nàng, đồng thời thủy quân tại Diệt Hùng thông sẽ men theo đường thủy đổ bộ trấn giữ Tam Hạ Trấn và các thanh trấn xung quanh.
Kỵ binh Thiếc Kỵ do Lâm Quần và Đằng Giáp Ngưu của Ô Đằng. lúc này quận số hai nhanh kỵ binh chủ lực của Hoàng Kỳ Phương đã lên tới con số 5000. Cả hai chia thành hai doanh trấn thủ Hà Bi trấn và phụ cận Vô Biên thành. 
5000 kỵ binh này không thấm thía gì với đại quân cũa Sĩ Nhiếp, thế nhưng dùng để quấy rốt và đột phá đội hình thì đảm bảo ăn chắc đàm quân hỗn tạp của Sĩ Nhiếp. 
Mà Lúc này Đằng Lâm bắt đầu rục rịt quân tình, 1 vạn quần Đại Ngan trấn băng qua cao nguyên đá Đồng Văn thẳng Tiến Tương Quận, hắn quyết tâm đánh cho đám NPC khu vực này một trận.
Lúc này Thanh Ngọc đã rời trụ sơ Vô Ưu thôn, trực tiếp đến Vô Biên Thành giải quyết tình hình dân tâm nơi đó. Dân tâm là một vất nạn mà không thể giải quyết bằng sức mạnh quân sự. càng dùng quân sự để trấn áp, càng khiến cho Dân tâm càng suy giảm nghiêm trọng.
Dân tâm bị suy giảm là do ba nguyên nhân chính.
Thứ nhất là lòng tin: dân cư Vô Biên thành lòng tin bị suy giảm nghiêm trọng bởi vì nơi đây xảy ra loạn giặc khăn vàng, hơn nữa là thanh lớn chịp đến vô vàng áp bóc của bọn sơn tặc chuyển thành Hoàng Cân.
Thứ hai là thuế phú: sau một đợt chiến tranh kéo dài, kinh tế bị kiệt quệ, mà với hình thức thu thếu gia tăng gấp 30% nếu không có đường lối thích hợp, dân tâm sẽ giảm.
Thứ ba là Thái Miếu, Thái Miếu là nơi quan trọng của một thành thị cho dù là tiểu thành, thái miếu không chỉ đơn giản là điểu kiện thăng cấp từ trấn lên thành, mà là nơi thờ phụng thần linh giúp ổn định dân tâm và tùy theo thuộc tính của Thái Miếu mà sẽ gia tăng phẩn chất ngẩu nhiên, ví dụ dư gia tăng 20% sản lượng lương thực, hay trị an gia tăng gì đó.
Nằm bắt được tình hình, Thanh Ngọc theo chỉ thị của Hoàng Kỳ Phương mà đưa ra nhiều điều lệnh khác nhau. Xỏa bỏ toàn bộ thuế phú trong 1 năm, tiến hành khai hoang thành lập ruộng lúa, cúng tế thái miếu, và quân tuần vệ trong thành được giảm bớt 50%.
Chưa dừng lại ở đó, Thanh Ngọc còn tuyển chọn một số chức nghiệp phụ trợ như thợ rèn, thợ đốn củi, thợ may, thợ kiến tạo. bắt đầu tuyển chọn những thôn dân có tư chất từng nghề mà cho họ đi học nghề nghiệp và trả lương.
Hơn nửa trong tay Thanh Ngọc còn có một đại thần khí trong việc ổn định dân tâm chính là Long Lệnh vật phẩm mà Hoàng Kỳ Phương nhận được trong lần hoàn thành nhiệm vụ chiến lấy 4 thành trấn thuộc Vô Biên Thành.
Long Lệnh: trang bị cấp màu đỏ, đại biểu cho ý chí Lạc Việt con rồng cháu tiên. Tăng 50 hảo cảm với những người có dòng máu Lạc Việt trong người.
Khi sử dụng Long Lệnh sẽ tạo một niềm tin tưởng đối với người lãnh đạo của dân chúng, mà một khi có hảo cảm, sẽ có lòng tin và cuối cùng là dân tâm sẽ dần dần tăng trưởng.
Trong lúc suy tính làm cách nào để vừa khống khế được tình hình tại Vô Biên thành vừa cản bước tiến của Sĩ Nhiếp cho tới khi phiên bản Loạn Thế Thái Sư. Thí lúc này quân thám báo chây vào thông báo một tin khẩn cấp.
Cách Cô Tô Đảo 30 hải lý có hơn 40 chiến thuyền các loại, ngay cả Cự Hạm Kiều Hang cũng có.
Đây là một cái tin giật gân nhất mà Hoàng Kỳ Phương từng nhận được. dùng đầu gối nàng cũng có thể nghĩ ra, các chiến thuyền kia tới vì tiểu Kim. Không chỉ các thế lực xung quanh chú ý mà về suy nhiều thế lực mạnh mẽ cũng sẽ cho thuyền thăm do vùng biển này. Đến lúc đó, Đảo Cô Tô ngay ngay cả Đảo Cát Bà cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Quả thật đây chính là một điểm sơ xuất của nàng khi không đoán trước được tình hình. Khi dị tượng mà Tiểu Kim phát ra.
Nhưng lúc nay hối hận cũng không kịp nữa, việc trước mắt chính là đối phó với hơn 40 chiến thuyền tính sơ sơ cũng gần 2 vạn quân.
“ngay lập tức thông báo cho toàn bộ tướng lãnh và thống lĩnh đến văn phòng trưởng trấn họp gấp. đồng thời điều tất cả quân sĩ có thề chiến đấu ra ngoài bờ biền phía động bắc đảo tập hợp.” Hoàng Kỳ Phương phát lệnh.
Thế nhưng lúc này tên thám báo sắt mặt có chút khó coi ấp a ấp úng nói. “ Đại Nhân! Hoàng Minh Thông lĩnh và Yến Nhi Thống lĩnh đã ra ngoài cùng với Kim Quy doanh từ sớm, hiện tại không có trên đảo.
“ ầm!” Hoàng Kỳ Phương không nhịn được mà vung tay đánh vỡ một chiếc bàn.
“ đồ ăn hại lúc không cần thì cứ lởn vởn trước mặt, lúc cần lại không thấy tăm hơi.” Nàng mắng một câu ngay sau đó thoát trò chơi trở về thực tại.
“ Ầm!” một cước của nàng phá ngay cửa phòng của Hoàng Minh, lúc này hắn ta đang mặc một chiếc quần xà lỏn và để trần.
“ cốp!” một âm thanh vang lên sau đó là một tiếng la thảm thiết vang lên “ con bà nó, thằng nào dám đánh lén bố!” Hoàng Minh ngay lập tức hét ầm lên. Đôi mắt đằng sát khí quan sát xung quanh.
Thế nhưng đập vào mắt mắt là một khuôn mặt băng lạng của chị hai hắn, lúc này không còn một chút khí khí nửa mà thay vào đó là một bộ mặt nai tơ thơ ngây giống như một con Husky ngu ngơ.
“ Chị Hai! Tìm em chó chuyện gì!”Hoàng Minh chỉ còn thiếu cái đuôi nữa là giống như một con chó nhỏ.
“mau về Cô tô đảo, cách 30 dặm về phía đông bắc có 2 vạn quân cùng 40 chiến thuyền đang hướng về Đảo!” Hoàng Kỳ Phương đôi mắt hung dữ nhin chắm chằm Hoàng Minh.
“ dạ! em đề liền, em đang cách nơi đó không xa!” Hoàng Minh vô cùng hào hứng đôi mắt sáng hoắc đâu có một chút cảm giác mình sai trái.
………………………………………………………………………………………………….
Lúc ngày phòng họp Cô Tô trấn đang thụ tập không ít tướng lãnh và thống lỉnh.
“ Chủ Công! Quân ta tập hợp hiện tại có 5000 quân có thề tác chiến và 20 chiến thuyền có thề tùy cô xuất phát” ngưởi lên tiếng là một mưu sĩ vừa mới thu nạp vào trong chiến tuyến Hà Bắc, mưu sĩ.
“Ô Man chỉ huy 2000 bộ binh phòng thủ tại đây” Hoàng Kỳ Phương chỉ lên trên một cái sa đồ.
“ nơi đây đặt Nõ pháo xa và lôi oanh!
“ 1000 kỵ binh ẩn nấp ngay tại chổ này!”….
Một loạt mệnh lệnh được phát động. tình hình Cô Tô đảo lúc này khí thế dân trào, lại thêm một trận ác chiến chuẩn bị diễn ra, vậy mà đến lúc này Hoàng Kỳ Phương vẫn không thấy bóng dáng của Hoàng Minh.
“ thằng này! Máy biến đâu rồi!” Hoàng Kỳ Phương thầm mắng.
“ báo” một tên thám báo cấp tốc chạy vào.
“Đại Nhân! Thuyền địch chỉ còn cách chúng ta 20 hải lý, trong vòng tối nay sẽ tiếp cận Cô Tô đảo. đám quân này chính là Hải Tặc Bạch Long đóng tại Đảo Bạch Long Vĩ.
Nhìn chiên kỳ của bọn chúng chính là Sa Long và Hải Long cũng tham chiến.” tên Thám báo thông báo.
“ Hải Tặc Bạch Long” Hoàng Kỳ Phương đôi mắt sáng lên.
“ chuẩn bị truyền tống sang Hải Nguyệt đảo!” Hoàng Kỳ Phương phát lệnh, ngay sau đó cấp tốc chạy về phía Truyền Tống trận.
Mà lúc này ngoài khơi, cách thuyền Hải Tặc Bạch Long chưa tới 2 hải lý có một đám màu đen đang cấp tốc chạy tới, đám này có h hơn 500 con rùa lớn, và dẩn đầu bọn chúng là một rùa Hoàng Kim cự đại, mà một điểm đáng chú ý là trên cái đầu con Kim Quy lại có một đôi sừng lớn và được gắm đầy hoa, xanh đỏ tím vang đều có. Và trên cái cổ dài là từng vòn, từng vong kim tuyến sặc sở màu đỏ. 
Trên cái cằm Kim Quy bộ râu rồng uy nghiêm đã biến thành một thảm gắm đầy hoa muống biể màu tím.với trạng thái này thì con đâu bộ dáng của một thần quy uy vũ vô song nữa.
Mà trên mai Kim Quy cũng không kém được trang trí bằng vô sô ngọc thạch là vàng bạc châu báu. Và ngự trên lưng nó là hai tên nhãi nhép không ngừng khua chân múa tay, mặc cho sóng và gió biển tạt vào.
Những con rùa này bơi với tốc độ cực nhanh hơn 60 km/giờ, lướt đi trên biển giống như những chiếc tàu ngầm cở nhỏ, và cách đó không xa là 2 chiến thuyền mông đồng truy cấp đang cấp tốc theo sao, bên trên còn có 500 quân, phân nửa là Khổ Cực sĩ trên tay cầm phát đao dài 1m2, số còn lại là Thủy Bộ trang bị kiếm dài và thuẫn màu xanh đặc trưng của binh chủng.
“Tiểu Kim! Mụi mụi! mụi thấy không! Đằng kia kìa, bọn chúng chình là hải tặc, bọn chúng đang hướng về cánh đồng hoa Muống biển đấy. bọn chúng biế Tiểu Kim Mụi mụi xinh đẹp cực kỷ thích cánh đồng hoa Muống Biển, nên bọn chúng cho quân đi tàn phá đấy!” Yến Nhi âm thanh cực kỳ phẩn uất và nghẹn ngào.
“ Gru! Gru!” Tiểu Kim mụi mụi cũng tỏ ra thái độ phẩn uất, cái miệng to lớn với hàm răng trắng ngà cũng nhăn ra giống như chó vậy.
“ chúng ta không để để cho bon chúng phá hủy cánh đồng hoa mà Tiểu Kim mụi mụi thích được!” chúng ta phải đánh cho bọn chúng không còn một manh giáp mới được” Hoàng Minh phụ họa.
“ Rống!” Tiểu Kim rống lên một tiếng, sau đó 500 con Thiếc Quy cũng rống lên, tiếng rống vang vọng cả một vùng biển. khiến cho hai con khỉ trên lưng Tiểu Kim ù tai, Hoàng Minh không chịu nổi là bị sùi bọp mép bất tỉnh ngay tại chỗ.
“ đại ca! bên kia!” Hải Ngư đứng bên cạnh Hải Long mà lên tiếng, tiếng rống của hung thú vừa rồi quả thật là cho trái tim của hắn rung động kịch liệt.
“ không có gì, chỉ là bọn hung thú ngoài biển khơi mà thôi, chỉ cần chúng ta không chủ động gây hứng vơi bọn chúng là sẽ không có chuyện gì” Hải Long trầm tĩnh như nước.
“ tiếp tục đẩy nhanh tiến đội, trong đen nay phải tiến ngập tìm kiếm trên đảo!” Hải Long ra lệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.