Chương trước
Chương sau
Hùng Vũ chiếm giữ Vô Sơn trấn trở thành thị trấn phụ thuộc Đại Vũ trấn. đây là thành trấn thứ hai của Đại Vũ. Hắn một mực chiếm giử, đồng thời điều quân với số lượng lớn,3000 quân, đa phần là người chơi, thân tính của hắn.
Quân đội trực tiếp thủ thành không có một chút ý tứ đi công chiêm Vô Hà trấn. tuy vậy Đại Việt Công hội và Hoa Đô công hội, lại khí thế hừng hực, thừa thắng xông lên, dẫn quân chiếm đánh Vô Hà trấn.
Thế nhưng điều gì đến sẽ đến 7000 quân của hai đại công hội đang hành quân giữa đường bị Sa Nhị Hà phục kích, toàn quân bị diệt, thế cục cực kỳ bi thảm.
Lại nói về Sĩ Nhiếp, đại quân sĩ nhiếp cùng quân chủ lực khăn vàng đang giằng co, bất phân thắng bại, trận địa thành Hàm Hoan trở thành một máy xay thịt, đã có hơn 10 vạn quân đã ngã xuống. 
tuy vậy cũng là nơi hút quân nhiều nhất của người chơi. Chiến Công, Chiến Tích, Hồn tướng, trang bị. cho dù toàn quân bị diệt, thế nhưng phúc lợi lạc cao, khiến người chơi cứ đâm quân vào.
Phía bên Sĩ Hà lại nhẹ nhàng hơn, hai bên chỉ dàn quân ra không có ý định đánh nhau, đa phần chỉ là những trận đánh nhỏ lẽ, mà thôi.
Còn cánh quân thứ 3. Đại thống soái Cửu Đằng sát phạt thật nặng đại quân liên tiếp cự nhạnh điên cuồng trảm sát, liên tiếp công phá 2 trấn của thành Vô thiếc. hiện tại chỉ còn trấn Vô Hà và thành chính Vô Thiếc.
Đây chính là nguyên do tại sao Hùng vũ lại không cho quân tiến đánh trấn Vô Thiếc. không những bị phản phệ nặng nề từ quân khăn vàng, hơn nữa còn có thể bị đưa vào mục tiêu phạt tiếp theo của Sĩ Nhiếp.
Chỉ có thằng anh ngu như heo của hắn mới làm như vậy, từ khi trận chiến Hằng Hà sơn trại, hắn đã cảm nhận nhưng NPC trong game này không đơn giản, bọn chúng hút máu rất ghê.
Hơn nữa NPC có thể tự xây dựng thế lực cho riêng mình ví như Hằng Hà trấn và Ô Ma trấn. Đây chính là một cơ hội hoặc là mối nguy hại.
Quả Thật Hùng Vũ là một nhân vật đáng gờm, thông minh. Tài hùng thao lược tất cả đều vượt trội hơn anh trai hắn, nhưng vì hắn là con thứ của vợ lẻ nên đành phải nép mình sau cái vỏ bọc ngu học láo cá. Thế nhưng chỉ cần một cơ hội hắn sẽ lật bàn, một cước đạp Hùng Phong ra một bên, một mình độc chiếm gia tài nhà Họ Hùng.
Nếu Hùng Phong là một con hổ, con hổ giấy, thì Hùng Vũ chính là một con rắn độc ngụy trang thành một con lươn.
Chiến trang đang đi vào tình thế giằng co. Thực lực người chơi giảm đi đáng kể đồng thời bào mòn không ít sinh lực quân khăn vàng, đến lúc này quân Sĩ Nhiếp bắt đầu chình thứ tham gia chiến trường. Tuy không đánh, mà mổi lần đánh nhau thì khí thế nhất trời máu chảy thành sông. 
Tại Tam Hạ Khẩu, tình hình cũng không khác gì, Đặng Lâm sau khi thắng một trận đậm đà, thì vẫn án binh bất động chời đợi Sa Khương, 3 ngày sau, quân tiếp viện tư Hà Bi trấn đã đến, 1 vạn 3 quân chủ lực, 3000 kỵ binh và 1 vạn quân lính hỗn hợp. Trực tiếp kéo quân số Sa Khương lên 1 vạn 7.
Mất đi thêm 1 vạn 3 quân, quân thủ Hà Bi trấn chỉ còn 4000 kỵ binh và 1 vạn 4 quân thủ thành. Trực tiếp 4 vạn quân nay chỉ còn chưa đầy một nữa, giảm sức ép cho Hoàng Kỳ Phương cực kỳ đáng kể.
Hoàng Kỳ Phương đã ẩn nấp tại bìa rừng trấn Hà Bi đã ba ngày rồi, mỗi ngay tin tình báo vẫn không ngừng truyền về. 
Lúc này Lạc Chiến chỉ huy Chiến Dương của Đặng Lâm liên tục hối thúc tấn công, vì trong lòng hắn cảm thấy vô cùng bất an khi chủ tử của hắn làm nhiệm vụ nguy hiểm làm mồi nhử binh lực cho Hoàng Kỳ Phương.
Nhưng nàng làm như không nghe thấy, một mực vẫn án binh bất động. Nàng đang chờ, chính xác là tin tức từ Thanh Ngọc, chỉ cần nàng thanh công thì Hà Bi Trấn sẽ chắc chắn nằm trong tay.

Thanh Ngọc Sĩ Hoàn, liên tiếp 3 ngày không ngừng nghĩ cũng đã tiếp cận Hà Bi Trấn. Nhưng lại không tấn công mà hò hét kèn trống, khí thế rất oanh động. Ngửi được mùi thịt tươi mấy công người của công hội khác cũng tới giúp vui. Hoa Độ công hội dẫn 3000 quân đóng cách Hà Bi trấn 50 dặm, Việt Đô công hội cũng cho 4000 quân âm thầm theo bước tiến của quân của Sĩ Hoàn.
Đại Việt thứ trưởng thống lĩnh Hình Trác Long cũng thêm 3000 quân, trong đó có 1000 kỵ binh tham gia ý muốn cùng chia miếng thịt mỡ Hà Bi., trong phút chốc trực diện nhìn thấy cũng có 1 vạn quân.
Điều này làm Hoàng Kỳ Phương tức muốn nổ não. Mấy bọn ăn hôi, nàng cực ghét, mà cũng có ăn được gì đâu. Nếu như theo kế hoạch ban đầu thì với 3000 quân kia của Thanh Ngọc bọn khăn vàng sẽ dẫn quân tấn công, lúc này nàng sẽ cho quân đánh bất ngờ thành Hà Bi. 
Thứ nhưng bọn Đầu Tôm tham ăn kia lại kéo quân tới, tạo tình thế vây công 3 mặt, khiến cho Thủ quân đi từ trạng thái hiếu chiến, sang trạng thái phòng thủ. Thủ thành làm cái đầu rùa, núp mình trong mai.
Mà Hà Bi trấn địa thế cũng không phải là để dàng phục kích, một mặt Hà Bi trấn giáp sông, trên sông có 1 doanh trại thủy quân, 3 mặt còn lại là đồng bằng cỏ thấp, không thể ẩn mình cho đại quân, hơn nữa địa hình thấp nên tầm nhìn vô cùng rộng lớn. Nữa đêm đánh lén à. Mơ đi, quân khăn vàng không có ngu tới mức đó.
...............................................................................................................................................................
Tam Hạ Khẩu, một mực tin tức từ Hoàng Kỳ Phương truyền về, trong lòng hắn có chút bất an, tuy kế hoạch ban đầu là chi phối lực lượng địch, chia nhỏ để đánh đã thành công, thế nhưng vây công Hà Bi thì là chuyện không thể rồi. 
Trong ngày hôm nay quân khăng vàng đã 3 lần khiêu chiến, nhưng hắn không dám ra đánh, một mực rút đầu trong mai rùa. Sĩ khí quân đang không ngừng giảm sút, nếu trong 3 4 ngày tới hắn còn không thêm động tĩnh, ắc hẳn lòng quân sẽ loạn.
Đinh! Hệ thống: nhiệm vụ truyền kỳ kích hoạt, trong vòng 1 tháng công hạ Vô Biên thành.
“ What?? nhiệm vụ sử thi kích hoạt! Con mẹ nó, Vô Biên thành!” Đặng Lâm có chút muốn phun máu.
Ngay tại lúc này tại Biên cảnh Hà Bi trấn Hoàng Kỳ Phương cũng nhận được một nhiệm vụ sử thi khác.
Đinh! Hệ thống: nhiệm vụ sử thi nhiệm vụ thứ nhất khởi động. Trong vòng 1 tháng tự tay triệt hạ 4 trấn thuộc Vô Biên Thành: Hà Bi, Cửu Bá, Chi Nhất và Trường Hà.
Mục Tiêu: 1/4 
Nhận được nhiệm vụ ngay lúc này, Hoàng Kỳ Phương khuôn mặt có chút đỏ, miệng cũng có chút mằn mặn. Phun máu a. 
Một tháng tiêu diệt tất cả thành trấn của Vô Biên thành. Hiện tại Tường Hà trấn đã nằm trong tay, thế nhưng 3 trấn còn lại không phải chuyện dể dàng gì, huống hồ Vô Biên Thành nằm lẻ loi, một vùng, chỉ có Hà Bi trấn là tiếp giáp với thành Vô Thiếc. Còn 2 trấn còn lại thì nằm tận sâu bên trong. Thành Vô Biên địa thế lại hiểm trở, dễ thủ khó công. Hơn nửa muốn ăn mảnh cũng cực khó vì liên quân do Sĩ Nhiếp không đánh thành Vô Biên, vì vậy nàng phải tự lực cánh sinh. 
Còn về tên đồng minh với nàng, tuy hắn có thực lực quân sự hùng mạnh, thêm vào là binh chủng đặc thù cực kỳ bá đạo, nhưng tên này theo như nàng quan sát thi chỉ thuộc dạng tầm thường. Chỉ gặp vận may nên được truyền thừa từ Lạc Long Quân mà thôi, không đáng để đặt niềm tin quá mức.
Giữa lúc tình thế đang cam go, Hoàng Kỳ Phương muốn nổ não thì, bên kia hậu phương, em trai nàng Hoàng Minh, đang tụ tập 2000 kỵ binh, không ngừng công phá các thôn trấn thuộc thế lực Đại Việt công hội.
Hoàng Minh cực kỳ trang bức, lấy cái vỏ bọc loạn Hoàng Cân không ngừng cướp bóc, gặp trấn phá trấn, gặp thôn phá thôn, điên cuồng cướp phá. 2000 kỵ binh như con cá trạch xông xáo càn quét một vùng đồng bằng Long Uyên rộng lớn. khiến nơi đây trở thành một bãi hỗn độn.
Nhận được tin báo từ Hậu Phương các thành viên chủ chốt đại Việt công hội vô cùng tức giận, muốn một lần càng quét hết thảy quân khăn vàng tại khu vực Long Uyên.
Thế nhưng một điều bất ngờ xảy ra, thanh niên làm nhiệm vụ chính tuyết sát thủ cũng vừa hoàn thành chuỗi nhiệm vụ ( có nhắc tới tại chương 29) sát thù đường trở thành sát thủ tập sự.
Hắn liền công bố một tin tức vô cùng khủng bố. khi mang mặt nạ sát thủ đường sẽ không ai nhận biết được thân phận, hoặc khi giết người sẽ hoàn toàn ẩn danh.
Và thế là nghi vấn bắt đầu, sau đó một loạt bằng chứng chỉ ra đám Hoàng Cân kia cướp bóc các thôn trấn là già mạo, bọn chúng chỉ dùng mặt nạ sát thủ đường để ẩn danh, lợi dụng danh nghĩa hoàng cân mà cướp bóc.
Sự thật đã được phanh phui, và Hằng Hà Trấn, Ô Ma trấn là 2 thành trấn khả nghi nhất, bởi vi lực lượng toàn khu vực chỉ có bọn họ mới có khả năng sản xuất ra nhưng binh sĩ dũng mãnh và thiện chiến đến thế.
Ngay sau đó có hàng loạt lời kêu gọi thảo phạt Hằng Hà Trấn và Ô Ma trấn được phát ra. Đồng thời được sự hưởng ứng của rất nhiều người. nhanh chóng quân đội được tập hợp, con số lên tới 4 vạn đại quân. Ngoài Đại Việt công hội làm thể chủ đạo, các công hội khác cũng góp phần muốn chia một chén canh.
Tình thế Hoàng Kỳ Phương nhanh chóng bị đưa vào tình thế bế tắc, tiền tuyến trung quân cho đến hậu phương, đều bị đưa vào tình thế khó khăn, chỉ cần gãy một trong ba hướng,Vô Ưu trấn của nàng sẽ thiệt hại nặng nề, muốn khắc phục phải trong một thời gian thật dài.
3 ngày sau 5 vạn 5 đại quân đã được tập kết, chia làm 2 hướng một hướng về Ô Ma Trấn hướng thứ hai hướng về Hằng Hà trấn. thế nhưng quân chủ lực của 2 trấn chỉ có 3000 kỵ binh không hơn không kém, còn tất cả đều chuyển sang chiến trường Hà Bi trấn rồi.
Đại thống lĩnh Hoàng Minh như đang đứng trên dầu sôi lửa bỏng, hiện tại trong lòng hắn vô cùng hối hận, chỉ vì muốn trang bức, muốn vẻ mặt mà đã vô tình đưa Hằng Hà, Ô Ma trấn vào tình thế nguy kịch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.