Cuối cùng phải kết thúc rồi.
Tô Cẩm Tinh nhắm mắt lại, dựa lưng vào ghế và thở dài một cách nặng nề.
Cô biết rằng Tiên sinh vẫn luôn điều tra chuyện này và bây giờ cuối cùng mọi chuyện đã được sáng tỏ.
Hèn chi hôm qua anh muốn đưa cô đi ngắm sao trên vòng đu quay, anh còn ngỏ lời cầu hôn với cô.
Anh đã làm gần hết những gì có thể trong bản liệt kê những nguyện vọng của tuổi hai mươi, còn có cánh tay của anh…
Tiên sinh vẫn không chịu nói thật, cô cũng ngầm hiểu mà không hề truy hỏi.
Nhưng cô có thể lờ mờ nhận ra rằng cánh tay này của anh có thể có liên quan gì đó với mình, nhưng khi hỏi kỹ hơn, Tiên sinh chỉ nói rằng trả lại ân tình của người ân nhân kia.
Làm gì có ân nhân nào muốn người khác trả ơn bằng cách đòi một cánh tay gãy chứ?
“… Tiểu Tinh Tinh? Con đang nghe chứ?”
Tô Cẩm Tinh khẽ ừ: “Mẹ ơi, con đang nghe đây. Chuyện này mẹ đừng lo lắng, con sẽ làm tốt chuyện này, con sẽ đòi lại trong sạch cho bố. Bố đã mang tiếng là kẻ tội phạm gϊếŧ người quá lâu rồi, con muốn từ nay về sau ông ấy sẽ được rửa sạch tội danh.”
Lưu Uyển Chân cũng thở dài: “Tiểu Tinh Tinh, khi vụ kiện kết thúc, chúng ta sẽ không vướng vào những chuyện này nữa, được không? Mẹ con chúng ta sẽ có một cuộc sống bình thường, cùng nhau chăm sóc lũ trẻ. Tiền bạc chính là nguyên nhân của mọi tội ác, bố của con đã bị hại đến cùng cực rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941213/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.