Sức mạnh giữa nam nữ vẫn có khoảng cách rất xa, chiếc áo sơ mi trắng của cô bị tổng giám đốc Vương kéo rách một tay áo rồi ném lung tung trên mặt đất để lộ ra cánh tay trắng như tuyết.
Có tiếng động cơ gầm rú từ xa đang nhanh chóng tiến lại đây.
Là… xe máy?
Là anh đến rồi ư?
Tổng giám đốc Vương cũng sững sờ, nhưng chưa đến một giây sau thì toàn thân đã bị ai đó nắm lấy cổ áo quăng ra xa, lăn lộn mấy vòng trên bãi cỏ mới dừng lại.
Ông ta đau đớn tới mức nhe răng trợn mắt, lớn tiếng gào thét: “Ai? Ngay cả địa bàn của bố mày mà cũng dám xông vào?”
Đứng trước mặt là một người đàn ông cao lớn với quần jean đen và đội mũ bảo hiểm dày màu đen, hoàn toàn không thấy rõ dáng vẻ như thế nào.
Đôi giày bước từng bước tới gần, giẫm lên đám cỏ vụn, nhặt lấy cây gậy đánh golf mà tổng giám đốc Vương vừa ném qua một bên rồi cầm trong tay.
“Tay nào đã chạm vào cô ấy?”
“Mày là thằng lưu manh nào tới đây? Cô ta tự mình dâng đến tận cửa, mày bị bệnh à? Ối á…”
Bốp.
Người đàn ông vung cây gậy golf ra, đầu gậy đập mạnh vào má trái của ông ta, tổng giám đốc Vương đau đến nỗi suýt ngất đi, ngoẹo đầu phun ra một ngụm máu, bên trong còn có hai chiếc răng.
Lúc này ông ta mới bàng hoàng nhận ra người đàn ông trước mặt mình là sự thật.
“Tôi hỏi lại một lần nữa, tay nào đã chạm vào cô ấy?”
Tổng giám đốc Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941203/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.