Dương Tuyết Duyệt hoảng sợ không biết chọn đường nào, nước sôi nghi ngút khói chỉ cách mặt cô ta chưa đến hai mươi centimet, có thể văng lên mặt cô ta bất cứ lúc nào.
Cô ta lo lắng nuốt nước miếng, hơi chột dạ nhìn ra phía ngoài cửa.
Vương Gia Linh ở ngoài thì ra sức gào to: “Vốn dĩ là chẳng có chuyện gì cả, cô bắt Tuyết Duyệt nói cái gì chứ? Đây chẳng phải là cô đang bức cung nó sao!”
Đột nhiên, trước mắt cô ta bị hơi nóng bao phủ, cả người Dương Tuyết Duyệt run lên bần bật, vừa rồi cô ta vẫn chưa cảm nhận được gì, nhưng bây giờ thì khác, cô ta cảm thấy trong chậu nước sôi này có cái gì khiến mũi cô ta cay cay, hình như là một chất lỏng nào đó có tính chất ăn mòn rất mạnh.
Tức khắc, cô ta hoảng sợ nhìn về phía Tô Cẩm Tinh.
“Giờ là lúc đưa ra lựa chọn rồi.” Tô Cẩm Tinh nói: “Nếu cô nói rõ thực hư mọi chuyện, cái mặt này của cô sẽ được an toàn, Tiêu Cận Ngôn vẫn sẽ dựa theo kế hoạch vạch ra từ sớm mà kết hôn với cô, tương lai cô sẽ danh chính ngôn thuận trở thành bà Tiêu. Còn nếu cô không chịu nói thì, cuộc hôn nhân này của mẹ cô tuy có thể giữ được, nhưng đời này cô đừng mong có được gì từ Tiêu Cận Ngôn, chẳng phải mẹ con các người vẫn luôn muốn được sống trong xã hội thượng lưu sao? Cô thử suy nghĩ mà xem, là Lưu Phấn sẽ cho cô một cuộc sống như vậy, hay là Tiêu Cận Ngôn đây…”
Dương Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941177/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.