Đôi mắt của Tô Cẩm Tinh đã bị bịt kín, toàn thân không thể xoay sở.
Cô luôn cho rằng thuật ngữ này chỉ dùng để mô tả việc sử dụng các mối quan hệ để đạt được lợi ích hoặc chức vụ nào đó. Mãi sau này, khi ở bên cạnh Tiêu Cận Ngôn, cô mới nghe anh “phổ cập khoa học” cho cô rất nhiều…
Lúc đó cô cũng mới biết thì ra từ “đi cửa sau” vẫn còn một tầng ý nghĩa khác.
“Tiên sinh.”
“Ừ.”
“… Thế giới của đàn ông các anh thực sự rất phức tạp.”
Tiên sinh khẽ cười: “Thế giới của anh chỉ có hai chúng ta, giờ lại có thêm hai đứa con nữa. Không có gì là phức tạp cả.”
“…”
“Đỏ mặt?”
“…Không có.”
“Anh đã thấy hết rồi.”
Tô Cẩm Tinh hơi tức giận: “Tiên sinh, anh có thể dễ dàng nhìn thấy nỗi băn khoăn của em, nhưng em lại không thể nhìn thấy nỗi niềm của anh. Thật không công bằng.”
Đôi tay tiên sinh đang ôm cô hơi khựng lại: “Cẩm Tinh, anh…”
“Em biết.” Tô Cẩm Tinh ngắt lời anh trước: “Không phải bây giờ em muốn nhìn thấy anh. Em chỉ nghĩ, em còn biết quá ít về anh. Bởi vậy sau này, nếu có thể, anh hãy để em hiểu anh hơn được không? Không liên quan đến thân phận của anh, mà em chỉ muốn tìm hiểu về con người của anh. Chẳng hạn như anh thích ăn gì, thích màu gì, thích thời tiết như thế nào… Ừm.”
Bất ngờ, đôi môi cô đã bị anh hôn.
Anh không tách ra ngay lập tức, mà nhẹ nhàng hôn lâu hơn. Sau đó dừng lại một lúc lâu, rồi dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941140/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.