Hà Hiểu Hiểu ra khỏi phòng bệnh nhìn thấy Tiêu Cận Ngôn đang ngẩn người ở trong góc.
Mấy ngày qua, anh hoàn toàn không còn dáng vẻ âu phục giày da đẹp trai kiêu ngạo như trước đây, thay vào đó là vẻ suy sụp và phóng đãng.
“Tiêu…” Hà Hiểu Hiểu nhìn dáng vẻ này của anh, nhẫn nhịn một lúc lâu, cuối cùng vẫn nuốt hai chữ “cặn bã” lại. Cô ấy gằn giọng nói:
“Cẩm Tinh có chuyện muốn nói với anh.”
Cơ thể Tiêu Cận Ngôn khẽ run lên, ánh mắt thoáng qua vài phần chống cự.
“Không phải anh muốn gặp cậu ấy sao? Bây giờ cậu ấy đồng ý gặp anh, anh còn chần chừ gì nữa?”
Tiêu Cận Ngôn nở một nụ cười gượng, cúi đầu nhìn nền gạch trắng sáng của bệnh viện, con người ngu xuẩn phản chiếu trên nền gạch này là ai?
Chính là anh.
“Tôi biết cô ấy muốn nói gì.”
Tiêu Cận Ngôn vừa mở miệng, giọng nói nghẹn ứ mà ngay cả chính anh cũng hơi kìm nén.
Mấy ngày này ngoài chờ đợi ở bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt thì anh chẳng thể làm được việc gì khác, cũng chỉ biết hút thuốc để giải tỏa nỗi lòng.
Một điếu lại thêm một điếu, trên hành lang bệnh viện cấm hút thuốc, anh chỉ có thể đến phòng hút thuốc ngẩn người cả một ngày.
Hà Hiểu Hiểu nói: “Tất cả đều do anh gieo gió gặt bão. Anh biết cậu ấy muốn gì, vậy anh hãy giúp cậu ấy hoàn thành nguyện vọng đi.”
Hoàn thành nguyện vọng của cô ấy, ly hôn với cô ấy sao?
Từ nay về sau trở thành người lạ trong quãng đời cuối cùng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941103/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.