Lúc Hà Hiểu Hiểu nhận được tin chạy tới nơi đã là sau nửa đêm.
Xe còn chưa kịp dừng cô ấy đã chạy thẳng đến phòng cấp cứu, nhưng lại chỉ nhìn thấy Tiêu Cận Ngôn đang bất lực ngồi dựa vào góc tường bên ngoài phòng cấp cứu, hai tay anh ôm lấy mặt, trông vô cùng đau đớn suy sụp.
Cô ấy đang giận không có chỗ trút liền bước lên cho anh một cái tát: “Tên cặn bã, rốt cuộc anh đã làm gì Cẩm Tinh hả?”
Tiêu Cận Ngôn giống như đã trở thành một con rối, bị đánh mà một hồi sau vẫn không có phản ứng gì, chỉ lệch đầu sang một bên, ánh mắt vẫn ngây dại.
“Cô đến rồi à?” Tiêu Cận Ngôn hít sâu một hơi: “Cô nói cho tôi biết rốt cuộc Cẩm Tinh bị làm sao vậy?”
Hà Hiểu Hiểu giận dữ lớn tiếng: “Bây giờ anh mới nhớ phải hỏi à, sao không hỏi sớm hơn?”
“Nói cho tôi biết!”
“Tôi không nói đấy, cho anh cuống chết luôn đi!” Hà Hiểu Hiểu tức muốn chết, sốt ruột nhìn về phía bên trong phòng cấp cứu.
Tiêu Cận Ngôn gần như phát điên, nhìn chằm chằm cô ấy: “Nói cho tôi biết đi! Hà Hiểu Hiểu, coi như tôi cầu xin cô, cô nói cho tôi biết đi, Cẩm Tinh rốt cuộc…”
Hà Hiểu Hiểu đẩy anh ra, ghét bỏ mà lườm anh một cái, thấp giọng nói: “Tôi cũng không biết, Cẩm Tinh nói cậu ấy vừa phẫu thuật cắt ruột thừa, nhưng lúc tôi nhìn thấy bệnh tình cậu ấy phát tác, cậu ấy đau đớn đến mức mồ hôi ướt sũng người, tôi cảm thấy không giống như mổ ruột thừa. Nhưng con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941100/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.