Tô Cẩm Tinh chỉ cười một cái, không trả lời: “Mẹ, ăn canh thôi.”
Tôn Uyển Chân hỏi: “Con với Cận Ngôn cãi nhau à?”
“Không có…”
“Con bớt bớt đi, đừng có giữ cái tính đó mãi, lần trước mẹ nhìn thấy tình hình của hai đứa là biết không ổn rồi.” Tôn Uyển Chân thở dài, khuyên cô: “Tiểu Tinh Tinh, dẫu sao bố mẹ của Cận Ngôn cũng bởi vì bố con say rượu nên mới…”
“Mẹ!” Tô Cẩm Tinh cắt ngang lời bà: “… Con xuống tầng nộp viễn phí trước đây, canh này là con tự tay nấu cho mẹ đấy, mẹ mau uống đi.”
Nói xong, cô cầm lấy điện thoại rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng bệnh, bước xuống lầu.
Vụ tai nạn giao thông sáu năm trước, tựa như một vết sẹo lở loét trong trái tim cô, không thể chạm vào, bởi vừa chạm vào, nó sẽ đau nhói và lại rỉ máu đầm đìa.
Bố cô say rượu?
Rõ ràng là do Dương Tuyết Duyệt một tay gϊếŧ ba mạng người, nỗi oan ức này còn đẩy cho bố cô gồng gánh!
Trong vụ tai nạn giao thông năm ấy, Tiêu Cận Ngôn mất đi cả bố lẫn mẹ, còn cô, cô cũng mất đi người bố mình thương yêu nhất mà!
Bố đi rồi, tính cách của mẹ vừa mềm yếu lại quá tốt bụng, nhà họ Tô cũng bỗng nhiên trở thành miếng bánh tài sản thơm ngon mà những người có dã tâm trong gia tộc muốn nắm trong lòng bàn tay, mọi thứ mà cô có trong nháy mắt bị phá huỷ.
“Cô Tô?” Một y tá đi ngang qua, cất tiếng gọi cô.
Tô Cẩm Tinh dừng bước, nhận ra y tá này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941082/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.