Tô Cẩm Tinh cắn môi, tự giễu bật cười.
Dưới ánh trăng, bóng của cô trải dài trên sàn nhà.
Mấy ngày nay bị cơn đau dằn vặt, cô gầy đi rất nhiều, tới mức lộ ra cả khớp xương nơi đầu bả vai, nhan sắc có phần nhợt nhạt hơn trước.
Tiêu Cận Ngôn hỏi cô: “Buổi sáng hôm nay cô đã đi đâu?”
Cô giương mắt nhìn: “Anh đang quan tâm em sao?”
“Không phải, tôi bảo luật sư Trương tới tìm cô, nói về thỏa thuận ly hôn, nhưng ông ấy nói cô không có ở nhà.”
“À, em đi tới bệnh viện.”
“Tới bệnh viện làm gì?”
“Đi vá màng trinh đó, anh đã biết rồi sao còn hỏi lại em làm gì?”
Tiêu Cận Ngôn nói: “Tô Cẩm Tinh, cho tới bây giờ tôi thật sự vẫn không tài nào hiểu nổi cô… Nếu nói là cô muốn gia sản, sau khi chúng ta kết hôn không phải đều thuộc về cô hết rồi sao? Lại còn cố ý hại chết bố mẹ tôi để có thể yên tâm hơn? Hai người họ đối xử với cô tốt như vậy, coi cô như con đẻ, chỉ cần là thứ cô muốn tôi cũng sẵn sàng mang hết về cho cô, bố mẹ tôi chỉ có một đứa con trai là tôi cũng sẵn sàng giao cho cô, nhưng tại sao… Rốt cuộc là tại sao… Cô lại hao tâm tốn sức diễn một vở kịch dài như vậy với tôi, cô diễn xuất sắc tới mức tôi đều tin đó là thật, vậy mà mục đích cuối cùng của cô chỉ để đoạt được nhà họ Tiêu?”
“Tiêu Cận Ngôn, nếu em nói em không biết một cái gì hết, liệu anh có tin em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/941032/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.