Chương trước
Chương sau
“Ha ha ha” Bạch Mộ Dung không thèm nể mặt bật cười lớn
Anh ta đã sớm không vừa mắt với Hạ Vũ, người con gái trông có vẻ yếu đuối đó, không những từng bắt nạt Tiểu Lăng, còn âm thầm dẫm lên Lạc Lạc, từng món nợ đó, anh tính rất rõ ràng
Nghe thấy tiếng cười của anh ta, sắc mặt Hạ Vũ càng khó coi, lúc thì đỏ lúc thì trắng
“Được rồi, tiếp tục quay, các máy về vị trí” Đạo diễn vỗ vỗ tay hô hào mọi người, tiếp tục công việc
Giai đoạn tiếp theo, là quyết định nhóm đứng đầu Nhóm Hạ Lăng và Lạc Lạc cùng lúc tìm thấy chìa khóa, nhưng chìa khóa chỉ có một, nên giao cho ai giữ đây?
“Thật sự làm khó người khác…” Chú hề ra vẻ trầm tư
“Đưa cho tôi, đưa cho tôi!” Lạc Lạc nhảy cẫng lên tại chỗ, đáng yêu nhìn chú hề, “Chìa khóa đương nhiên phải để ở chỗ công chúa thật sự là tôi rồi, không thể đưa cho con sóc của nhà tôi được” Cô và Tiểu Lăng tình cảm tốt là một chuyện, chơi trò chơi thực sự không thể nhường
Hạ Lăng khẽ mỉm cười: “Con sóc nhỏ đóng giả cũng giống thật đó”
Lạc Lạc trợn tròn mắt: “Cậu mới là con sóc nhỏ!”
“Cậu để mọi người đánh giá xem chúng ta ai giống con sóc hơn” Hạ Lăng mới không mắc bẫy của cô ấy, nở nụ cười tao nhã Kiếp trước cô là thiên hậu, còn được mọi người yêu mến vây quanh, vẻ tôn quý và cao ngạo trên người đã thấm sâu vào trong xương cốt, cho dù lúc bình thường một mặt trông có vẻ cũng rất đáng yêu và hài hước, nhưng lúc thật sự luận khí chất, lại không thua bất kỳ ai Chớp mắt, đã đàn áp được kiểu cô gái nhà hàng xóm của Lạc Lạc
Ngay cả người quay phim cũng cười, quay thêm cho Hạ Lăng vài cảnh
“Mộ Dung, anh thật sự không suy nghĩ chuyện đổi bên sao?” Dung Bình cũng giúp Hạ Lăng lên tiếng, nửa cười đùa nói với Bạch Mộ Dung: “Giờ đổi sang phía công chúa đích thực, vẫn còn kịp”
“Đừng lừa tôi phản bội công chúa Lạc Lạc,” Bạch Mộ Dung rất kiên quyết, lại xoa đầu Lạc Lạc, cười rạng rỡ, “Yên tâm, tôi sẽ luôn bảo vệ cô!”
“Ừm ừm!” Lạc Lạc ra sức gật đầu, nhìn anh ta đầy sùng bái
Đôi này, lại bắt đầu thể hiện tình cảm như chốn không người rồi…
Hạ Lăng không chịu nổi, khẽ ho một tiếng: “Vậy chìa khóa rốt cuộc giao cho ai giữ?”
“Công chúa Tiểu Lăng không cần bận tâm, chúng tôi đã chuẩn bị một trò chơi công bằng nhất, hợp lý nhất, khiến cho mọi người tâm phục khẩu phục nhất, để đảm bảo giao lại chìa khóa cho người thích hợp” Chú hề nói
Tất cả mọi người đều nhìn anh ta trông đợi
“Đó chính là … bao búa kéo!”
Tất cả đều im lặng, Bao búa kéo?! Nhóm chương trình, đây là cách mà mấy người cho rằng công bằng nhất, hợp lý nhất, khiến cho mọi người tâm phục khẩu phục nhất sao?
“Tôi chơi bao búa kéo luôn không được may ấy” Lạc Lạc bối rối
Bạch Mộ Dung bước ra: “Để tôi giúp cô” Rồi khiêu khích nhìn Hạ Lăng và Dung Bình, “Hai người, ai lên?”
“Vẫn còn hăng hái lắm” Hạ Lăng cười, vận động bàn tay, “Để tôi” Cô tự nhận với trò chơi nhỏ này chắc chắn sẽ giỏi hơn Dung Bình, Dung Bình ấy à, vừa nhìn đã thấy rất vô vị, bình thường mà chơi bao búa kéo với người khác mới kỳ quái, sao có thể là đối thủ của Bạch Mộ Dung trong thế giới trò chơi?
Ngược lại Hạ Lăng, kiếp trước giống như Bạch Mộ Dung, ham chơi, khá giỏi trong phương diện này
“Cô sao, thua rồi đừng có khóc đấy” Bạch Mộ Dung tràn đầy nhuệ khí
“Ai khóc cũng chưa chắc được, anh cũng đừng có khóc về tìm mẹ đó” Hạ Lăng cũng bắt đầu làm bộ giễu cợt
“Một ván quyết định thắng thua! Một ván quyết định thắng thua!” chú hề nắm cơ hội nói chen vào
“Đến đây!” Bạch Mộ Dung nhìn Hạ Lăng
Hạ Lăng nghiêng nghiêng đầu, mỉm cười xinh đẹp: “Tôi ra kéo đó”
Tất cả mọi người đều bất ngờ nhìn cô ấy, gì cơ, không thể nào, đến việc ra cái gì cô ấy cũng nói trước?! Nhưng ngay giây sau, mọi người đều tán thưởng sự ranh mãnh của cô, cô nói quang minh chính đại như vậy, cây ngay không sợ chết đứng, rốt cuộc Bạch Mộ Dung tin hay không đây? Nếu tin, Hạ Lăng ra cái khác thì sao? Nếu không tin, ngộ nhỡ Hạ Lăng nói thật thì phải làm sao? Bạch Mộ Dung có chút rối loạn…
Chiêu này, làm rối loạn tâm trí kẻ địch trước khi thi, quả là tuyệt vời
Nhất thời mọi người đều thầm vỗ tay khen ngợi Hạ Lăng
Khóe môi Bạch Mộ Dung khẽ cười: “Rất tự tin, ừm hừm”
“Với một công chúa thực sự như tôi, đương nhiên là tự tin như vậy rồi” Hạ Lăng cũng cười
Công chúa thực sự? Công chúa thực sự sợ rằng không thể lừa người khác, Bạch Mộ Dung thầm nghĩ trong lòng Lúc trước tại đại nhạc hội Tinh Vân, tiếp xúc qua với Hạ Lăng, tính cách cô ấy rất đơn thuần, mặc dù có chút tinh ranh, nhưng lúc cần tiểu tiết lại thường không cẩn thận lộ ra sơ hở Ví dụ như lần này, anh đã bảo đảm đến tám phần, cô ấy thực sự sẽ ra kéo
Nhưng …
Nụ cười trên môi Bạch Mộ Dung lại càng sâu xa, nhường cô ấy một ván thì đã sao? Lúc tham gia chương trình này, Lệ Lôi đại boss đã dặn đi dặn lại anh phải chăm sóc cho cô gái trước mặt đây, trong chương trình lần này, cô ấy đã phải chịu khổ nhiều như vậy, mà xem ra đến giai đoạn cuối cùng của tuần này, nói thế nào cũng sẽ có một trận phản công mạnh mẽ, nắm được vị trí số một mới coi là thông qua Bắt đầu từ vị trí cuối, đều là vì cú nhảy vọt sau cùng, như vậy, cô ấy mới nổi lên được, chương trình mới đáng xem, không phải sao?
Boss đại nhân à Boss đại nhân, vì người thương của nhà anh, tôi đành phải phản bội Lạc Lạc công chúa một lần vậy
Bạch Mộ Dung lẩm nhẩm trong miệng, nói với Hạ Lăng: “Nhiều lời như vậy làm gì, ra đi nào”
Quả nhiên, Hạ Lăng ra kéo
Còn Bạch Mộ Dung thì ra bao
“Kéo với bao… công chúa Tiểu Lăng thắng!” Chú hề kích động nhảy nhót, tiếng nhạc và đèn nổi lên, vô số hoa giấy bay lả tả lên đầu Hạ Lăng, “Giờ tôi tuyên bố, chìa khóa thuộc về công chúa Tiểu Lăng!”
“Aiya Mộ Dung, anh ngốc chết đi được!” Lạc Lạc thua trò chơi, càu nhàu như trẻ con, “Tiểu Lăng đã nói cậu ấy sẽ ra kéo rồi, sao anh còn ngốc nghếch ra bao chứ!”
“Sao tôi biết được là cô ấy nói thật” Bạch Mộ Dung ủy khuất, diễn rất đạt Đối với Lạc Lạc, trong lòng anh có chút ăn năn, nhưng trong chương trình lần này Lạc Lạc ghép cặp với anh rất tốt, cho dù có lấy được vị trí đầu tiên hay không, tỉ lệ xuất hiện trước ống kính và độ nổi tiếng của cô cũng được tăng lên thỏa đáng, cho nên, Bạch Mộ Dung cũng không để tâm lắm, cùng lắm về sau đối tốt với nha đầu ngốc này thêm chút nữa là được, bù lại lần phản bội bao búa kéo này
Từ xưa đến nay, trung hiếu đều khó vẹn toàn mà
Bạch Mộ Dung hát thầm trong lòng, cảm thấy bản thân quá bi tình, quá không đơn giản, quá vĩ đại
Bên kia, Hạ Lăng cười híp mắt nhìn anh: “Tôi đã nói là ra kéo mà, công chúa thực sự sao có thể nói dối”
Được, vị này không hề nhìn ra anh đã nhường, còn thuận đà khinh thường anh một phen Bị cái người ra đường quên não như Tiểu Lăng khinh thường, Bạch Mộ Dung chỉ cảm thấy quá oan uổng, còn oan ức hơn cả Đậu Nga Bề ngoài vẫn phải gượng cười: “Đúng đúng đúng, cô nói rất đúng”
Giờ anh không chỉ cảm thấy bản thân bi thương, mà còn cảm thấy bản thân rất oanh liệt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.