Hạ Lăng quay đầu đi: “Em không muốn lừa anh.”
Bọn họ nằm thẳng trên sopha, mặc dù chiếc ghế rộng rãi, nhưng hai người cùng nằm trên đó lại có chút chật chội. Hạ Lăng và Lệ Lôi sát cạnh nhau, gần đến mức nghe được cả tiếng hơi thở kéo dài, anh khẽ nắm chặt lấy tay cô, không nói gì.
Không muốn lừa anh?
Trong lòng Lệ Lôi rất rõ, không lâu trước đó, cô vừa mới nói dối về chuyện của Lâm Úc Nam. Anh thật sự muốn lật tẩy cô, chất vấn cô tại sao, trong một khoảnh khắc muốn xé tan lớp mặt nạ giả dối đó, nhìn rõ xem dưới lớp mặt nạ cô đang che giấu khuôn mặt thật sự là gì.
Sự kích động trong lòng vừa nhen nhóm, liền nghe thấy tiếng cô nói tiếp, giọng nói rất nhỏ: “Anh đối tốt với em như vậy, em rất muốn ở bên anh đến thiên trường địa cửu, nhưng, anh có vấn đề của anh, em cũng có vấn đề của em… Lệ Lôi, giống như anh phải một mình đối diện với gia tộc của anh, vậy thì em cũng có chiến trường của riêng mình, em không giúp được anh. Trên chiến trường của em, anh cũng không thể giúp được em, kể cả có nói ra, cũng chỉ là tăng thêm phiền não mà thôi.”
Giọng nói của cô run rẩy, đem theo cảm giác bất lực, khiến cho anh ngay lập tức mềm lòng.
“Anh có thể giúp em.” Giọng anh ấm áp mà kiên định.
Cô nằm trong lòng anh lắc đầu, giống như một con chim non mệt mỏi.
Anh vừa lo lắng, lại vừa đau lòng: “Em không nói, sao biết được anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733160/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.