Bùi Tử Hoành đẩy một cái hộp được bọc đẹp đẽ đến trước mặt cô: “Đây là một món quà.”
Hạ Lăng không nhúc nhích: “Trông có vẻ rất đắt tiền, tôi không thể nhận được.” Chiếc hộp đó vuông vắn lại xinh xắn, mặt ngoài bằng nhung xanh như màn đêm tao nhã mê người, vừa nhìn là biết bên trong chính là món đồ như trang sức, với sự hiểu biết của cô về Bùi Tử Hoành, chắc chắn không hề rẻ.
Quà của người trên khắp thế giới đều dễ dàng nhận lấy, duy chỉ có quà của anh, nhận vào thì giống như... Đại diện cho cái gì đó...
Cô không dám có sự liên quan sâu sắc hơn với anh nữa.
Bùi Tử Hoành mở chiếc hộp ra, quả nhiên, một sợi dây chuyền kim cương xanh nằm lặng lẽ ở bên trong đó, sợi dây mảnh ba lớp làm từ bạch kim đan xen tinh tế, điểm xuyết kim cương màu xanh da trời được cắt rất đẹp, độ tinh khiết rất cao, mỗi một mặt cắt đều khúc xạ ánh sáng lóng lánh chói mắt. Trên nhãn hiệu ở một góc hộp, có một cái mác nho nhỏ.
Hạ Lăng vừa nhìn đã nhận ra đây là đây là nhãn hiệu kim cương cao cấp như thế nào. Ở kiếp trước, cô rất thích đồ trang sức của hãng này, thế nhưng cô của hiện tại, sợ rằng có khuynh gia bại sản cũng không mua nổi sợi dây chuyền kim cương xanh nho nhỏ ở trong tay anh.
Cô không nhìn sợi dây chuyền đó nữa, ngẩng đầu, nhìn vào mắt anh.
“Tôi đã xem mấy màn biểu diễn của em.” Giọng nói của Bùi Tử Hoành hơi trầm thấp, lại nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733135/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.