Hạ Lăng không lên tiếng.
Đúng vậy, anh có thể vì cô mà làm rất nhiều chuyện, thuê nhà cho cô ở, tặng cô một bộ haute couture*, khi cô bị người ta bắt giữ thì xông vào lớp lớp vòng vây để cứu cô. Nhưng chuyện mà anh không làm được còn nhiều hơn, không cho phép cô chuyển nhà, không cho phép cô đeo sợi dây chuyền khác, ngay cả chuyện đó của hai người cũng cưỡng ép cô, không thèm quan tâm đến ý muốn của cô.
(*) haute couture: thời trang may đo cao cấp do các hãng nổi tiếng thực hiện.
Anh như vậy thì có tư cách gì để nói "Phàm là những việc có thể làm vì em anh đều làm"?
Chuyện đã đến nước này có nói gì đi chăng nữa thì cũng vô nghĩa mà thôi.
Hạ Lăng trở mình trên giường, quay lưng về phía Lệ Lôi, "Em mệt rồi."
Sắc mặt của Lệ Lôi hơi căng thẳng, anh nhìn bóng lưng mảnh mai của cô một lúc lâu mới quay người rời khỏi phòng.
Suy nghĩ của phụ nữ rất khó đoán, Lệ Lôi từng tự xưng là cao thủ làm vui lòng phụ nữ, nhưng đến khi gặp Hạ Lăng thì đánh đâu thua đó. Kể từ khi đuổi Tô Đường đi, anh thấy mình không còn tình cảm sâu sắc với phụ nữ nữa, nhưng có một vài vấn đề không tiện nói với người ngoài. Anh suy nghĩ một chút rồi đi tìm Đàm Anh, muốn hỏi xem năm đó anh ta làm sao theo đuổi được vợ mình.
Đàm Anh kết hôn sáu bảy năm rồi mà gia đình vẫn rất hạnh phúc.
Hôm nay, anh ta vừa mới đưa vợ con đến trường luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733108/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.