Bùi Tử Hoành bế Hạ Lăng lên chiếc Rolls Royce của mình.
"Đến bệnh viện." Anh trầm giọng bảo tài xế.
Hạ Lăng ở trong lòng anh ta đau đến mức hít thở không thông, tay trái ôm bụng dưới, mặt đầy đau đớn.
Bùi Tử Hoành nhìn dáng vẻ của cô, giục tài xế: "Lái nhanh chút đi." Rồi lại cúi đầu, dùng bàn tay dày rộng ấm áp của mình phủ lên bàn tay mảnh khảnh lạnh buốt của cô, đặt trên bụng dưới của cô: "Không sao đâu."
Giọng nói của anh giống như có một loại sức mạnh kì lạ có thể trấn an lòng người.
Hạ Lăng nhẹ nhàng "ừ" một tiếng, dần dần yên tĩnh lại.
Bùi Tử Hoành nói: "Ngốc quá."
"Hửm?" Cô không hiểu.
"Rõ ràng đánh không lại đối phương, tại sao còn chọc tức tên đó làm gì?" Bùi Tử Hoành nói: "Bây giờ em không thể so với trước kia, không có Lệ Lôi bảo vệ, gặp bọn công tử nhà giàu không biết tránh xa chút à?"
Từng chữ đều có lý, Hạ Lăng cũng cảm thấy mình cực kì ngốc.
"Lúc ấy không nghĩ nhiều vậy." Cô bực bội nói: "Sau này sẽ không thế nữa."
Có lẽ là trước kia được người khác bảo vệ quá tốt nên cô không biết một người phụ nữ không quyền không thế, không xuất thân chọc tới bọn nhà giàu sẽ có hậu quả như vậy, đám công tử đó khác với Bùi Tử Hoành hay Lệ Lôi, tay nắm thực quyền trong gia đình quyền thế. Bọn họ sẽ giữ thân phận, sẽ cân nhắc được mất, sẽ không vì mấy chuyện trẻ con mà làm trò ầm ĩ mất mặt ở nơi công cộng.
Nhưng loại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733097/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.