Nhiều năm qua Hạ Lăng vẫn luôn duy trì một thói quen tốt.
Đó chính là mỗi sáng sớm thức dậy đều luyện hát luyện múa, không bao giờ gác lại kiến thức cơ bản, cũng không quản gió mưa. Vậy nên, hai đời của cô từ trước đến nay đều lăn lộn trong giới ca hát, tính đoàn thể của cô không tệ, xuất thân cũng tốt, có muốn chỉ trích đi nữa thì cũng chẳng ai nói trình độ ca hát và kỹ thuật múa của cô có vấn đề cả. Sự dày công rèn luyện chuyên môn của cô đủ để khiến tất cả mọi người phải ngậm miệng, dù là tình địch hay đối thủ.
Rất ít người có được tác phong làm việc chuyên nghiệp và cần cù như cô.
Cho dù ở khách sạn, trong phòng không phát huy được, cô cũng sẽ tìm đến phòng tập thể thao của khách sạn để tập luyện đúng giờ.
Mấy ngày nay, cô đã quen ở lại trong phòng tập thể thao, trong phòng yoga không có ai, cô tập một lúc rồi đi ra, thuận đường đến phòng khách cao cấp ăn điểm tâm.
Hôm nay là lễ tình nhân, phục vụ đều tặng cho mỗi vị khách đến dùng bữa một túi nhỏ tinh xảo đựng chocolate, còn mỉm cười tặng thêm một câu "Lễ tình nhân vui vẻ". Đến lượt cô, phục vụ ngẩn người, đặt túi chocolate vào tay cô, nói: "Cô Diệp, lễ tình nhân vui vẻ, cũ không đi mới không đến, cô đừng quá đau lòng."
Vào một ngày lễ như thế này, đau khổ hơn những người độc thân cả trăm nghìn lần chính là kẻ độc thân lại còn vừa thất tình.
Hạ Lăng nhìn túi chocolate
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733092/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.