Mấy người kia ngẩng đầu nhìn Lệ Lôi.
Cho đến giờ, tuy trong lòng bọn họ có chút áy náy, cảm thấy không nên làm chuyện như vậy đối với một cô gái vô tội, nhưng chuyện này đều không quan trọng bằng tiền đồ và an nguy sau này của Lôi thiếu gia.
Bọn họ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng để Lôi thiếu gia trách phạt, bọn họ cam tâm tình nguyện.
Lệ Lôi nhìn ra ý định của bọn họ, anh nhẹ nhàng cười lạnh: “Rất tốt, đều không sợ đúng không? Không sai, rất nhiều người trong số mọi người lớn tuổi hơn tôi, vai vế cũng cao hơn tôi, nếu Lệ Lôi tôi loại trừ thì thiệt thòi cho mọi người. Lệ Thanh Thư, anh là anh họ của tôi; Lệ Phàn Hạo, bác là bác ba của tôi, còn cả Lệ Chân, Lệ Uy… Từ hôm nay trở đi, mọi người không còn là người dưới trướng của Lệ Lôi này nữa, muốn nương tựa vào ai thì đi tìm người đó mà nương tựa!”
“Thiếu gia!”
“Chú Lôi!”
“Tiểu Lôi!”
Đám người đều kinh ngạc, nhao nhao gọi anh. Đúng là bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để Lệ Lôi trách phạt, nhưng không ngờ hình phạt này lại nghiêm trọng như vậy, trực tiếp đuổi ra khỏi viện!
“Tiểu Lôi!” Lệ Phàn Hạo nói: “Chúng ta đều muốn tốt cho cháu, cô gái kia quá yếu đuối, không phù hợp với cháu! Cho dù mọi người dùng thủ đoạn hơi cực đoan, nhưng đều một lòng trung thành với cháu, cho dù cháu xử phạt chúng ta thế nào cũng được, nhưng đừng đuổi chúng ta đi!”
“Đúng vậy Lôi thiếu gia, bỏ qua cho chúng tôi lần này đi!”
“Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733086/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.