Thích ư?
Cô cũng không biết, cô kề mặt vào sát lồng ngực của anh, nước mắt nước mũi quệt hết lên người anh.
Anh không chê cô dơ, nhưng vì hành động kề sát nho nhỏ của cô mà lo được lo mất: Tiểu Lăng có ý gì đây? Ngầm thừa nhận là thích anh sao? Thế nhưng, tại sao cô không nói, là do cô thẹn thùng hay là vì anh đã hiểu lầm? Lệ Lôi không dám hỏi, chỉ sợ đáp án nhận được kia sẽ khiến giấc mộng đẹp của anh tan vỡ. Không sao cả, ít nhất cô vẫn chưa nói ghét anh, cứ đến chầm chậm như vậy là ổn rồi. Anh sẽ dùng thời gian cả đời để khiến cô yêu anh. “Tiểu Lăng.” Anh vừa dịu dàng, dè dặt nói: “Chờ nhạc hội lần này kết thúc, em theo anh về nhà gặp ông nội có được không?”
Gặp người lớn sao?
Cô ngẩn người, có chút căng thẳng: “Người nhà anh... sẽ chấp nhận em sao?”
“Em đồng ý không chia tay với anh rồi?” Lệ Lôi không nhịn được bật cười: “Ông nội sẽ chấp nhận em, anh đảm bảo, ông nhất định sẽ thích em.”
Cô lại lắc đầu: “Lệ Lôi, em chưa chuẩn bị sẵn sàng, em thậm chí còn chưa sẵn sàng công khai mối quan hệ này với công chúng. Nếu như chúng ta không chia tay, vậy thì sắp tới... sẽ có rất nhiều tin tức rắc rối. Những việc này cũng đủ khiến người ta bận tâm rồi. Em không muốn lại phải đối mặt với những thứ khác.”
Bây giờ, việc gì Lệ Lôi cũng đều nghe theo ý cô, chỉ lo cô nhất thời nghĩ quẩn lại bỏ đi: “Được, vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733046/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.