Hạ Lăng đáp lại cô ta bằng ánh mắt khinh thường.
Cô ta dừng lại: "Diệp Tinh Lăng cô nhìn tôi như vậy là có ý gì?"
"Tôn Tịnh, cô thật sự tưởng mình là nhân vật lớn à?" Hạ Lăng châm chọc một câu rồi xoay người không muốn để ý tới cô ta nữa. Nể tình đạo diễn Kim Dật Phi gọi cô một tiếng chị dâu... Phì, nể tình anh ta gọi Lệ Lôi một tiếng lão đại, cô không muốn gây ra rắc rối lớn trong trường quay. Núi không chuyển thì nước chuyển, mọi người đều làm trong giới điện ảnh này, sau này còn đầy cơ hội để chỉnh cô ta.
Đáng tiếc, Tôn Tịnh không chịu buông tha còn cản đường đi của cô: "Ái chà, nhân vật nhỏ như cô mà cũng đòi ngang ngược với tôi à? Cô nhận được một vai nhỏ thì tưởng mình đã giỏi rồi, thậm chí không thèm để ý tới tiền bối đúng không? Tôi nói cho cô biết, Tôn Tịnh tôi không chỉ được phân vai diễn nhiều hơn cô, còn kéo được một nhà tài trợ cho bộ phim này đấy. Cô thì sao chứ? Cô trừ ăn NG ra thì còn có bản lĩnh gì chứ?”
Gương mặt Tôn Tịnh xinh đẹp, đôi mắt xếch đầy vẻ quyến vũ, trong thời gian dài cô ta đã làm đại diện cho một thương hiệu trang sức vàng có tiếng - Vương triều trang sức vàng. Thật ra, bộ phim này được cô ta mời Vương triều trang sức vàng đến tài trợ.
Các bộ phim cổ trang vốn đã ít vốn tài trợ, cô ta kéo nhà tài trợ qua nên có vị trí rất quan trọng.
Chỉ là Tôn Tịnh này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733011/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.