Xung quanh, mơ hồ truyền đến tiếng người, hình như có gì đó xôn xao, nhưng Hạ Lăng không rảnh để phân tâm mà chú ý tới.
Cô đã hoàn toàn đắm chìm vào vai diễn, trong vũ điệu rực rỡ này, cô là vũ công tuyệt vời nhất, cũng là thích khách xuất sắc nhất, khuynh thành tuyệt thế, chỉ là để ám sát.
Cơ thể cô càng xoay vòng càng gấp gáp, khát vọng trong lòng mỗi lúc một nóng bỏng, cô nhìn bậc đế vương ngồi trên ghế rồng, ánh mắt say mê kia, yết hầu mảnh khảnh kia... Dường như có thể tưởng tượng ra, lưỡi đao sắc bén trong tay mình một khi lao đi, sẽ ngọt ngào, nồng nàn ra sao.
Mùi vị của thành công...
Con tim đang nhảy nhót, đoản kiếm đang giục giã, người hòa làm một với vũ điệu, hừng hực, thúc giục.
Cô cảm nhận được bông hoa mẫu đơn trong miệng mình đang vụn vỡ, cánh hoa rơi lả tả, phất qua gương mặt, qua mũi kiếm.
Số vòng xoay mỗi lúc một tăng, trọng tâm cơ thể cũng càng ngày càng thấp, cô càng ngày càng xuống gần mặt đất... Còn bốn phía lại bắt đầu xôn xao, đợt thán phục nọ nối tiếp đợt thán phục kia, nghe rất xa xôi, tựa như đến từ một thế giới khác.
Không biết qua bao lâu, dường như đã là bản năng, tốc độ của cô bắt đầu chậm lại, nhưng vẫn xoay tròn từng vòng, từng vòng, không ngừng múa theo cảm giác, như một đóa hoa tùy ý nở rộ đến tận nơi u tối nhất, dần dần hóa thành ảo ảnh, hóa thành u hồn, hóa thành gợn sóng trong đêm tối, lăn tăn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1733008/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.