Chương trước
Chương sau
Mở đầu, giá cả tăng lên thật sự rất nhanh, một vạn, ba vạn…
Sau đó, tốc độ chậm rãi giảm xuống. Rốt cuộc mọi người cũng không phải kẻ ngốc, cho dù có tiền, muốn đốt tiền cũng phải có mức độ, tiêu ba bốn vạn mua một phần kem nho nhỏ, chẳng những không đáng, còn có chút ngốc.
Vào lúc này mỗi năm, gần như là lúc kết thúc tất cả.
“Năm vạn.” Cuối cùng giá tiền dừng ở năm vạn, giọng nói vui vẻ của người chủ trì truyền đến, “Ông Trương, bàn số 1 nguyện ý ra năm vạn, có người trả cao hơn không? Năm vạn lần thứ nhất, năm vạn lần thứ…”
Đang lúc người chủ trì muốn tuyên bố phần kem năm nay thuộc về ai, thì một giọng nam mê người vang lên: “Tôi ra mười vạn.”
Là Lệ Lôi. Anh ta không tham dự lúc bắt đầu ra giá cạnh tranh, tuy rằng lúc kêu giá cạnh tranh rất náo nhiệt, nhưng đều mang tính chất làm ấm chỗ cho thái tử đọc sách thôi. Mãi đến lúc này, ra giá cạnh tranh tới lúc kết thúc, anh ta mới thật sự ra tay.
Mười vạn, là cái giá cao nhất trong bao năm qua.
Mặt mày người chủ trì hớn hở: “Ông Lệ bàn số 17, mười vạn lần thứ nhất, mười vạn lần thứ…”
“Mười lăm vạn.” Một giọng nam nữa lại bất ngờ truyền đến.
Các tân khách sôi nổi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ngồi ở bàn số 9, là một người đàn ông mặc trang phục màu đen đậm, khuôn mặt lạnh lùng, bên người dẫn theo một người bạn gái yếu ớt mảnh mai.

“Anh ta là ai vậy?” Trong đám người vang lên giọng nói nho nhỏ, “Mười lăm vạn, vì mua một phần kem mà ra tay mạnh như vậy.”
“Là Bùi Tử Hoành của Đế Hoàng.” Có người tốt bụng giải thích, “Mười lăm vạn đối với chúng ta thì lớn, nhưng đối với người ta thì chẳng khác gì năm ngàn vạn đâu.”
“Thì ra là anh ta.” Đám bát quái hưng phấn, “Có nghe người chủ trì nói không? Ông Lệ vừa rồi ra mười vạn đấy, nếu tôi không nhìn lầm, chính là Lệ Lôi của Thiên Nghệ. Các người biết chuyện mấy hôm trước Đế Hoàng bị người ta phá đi, nghe nói chính là lệ Lôi làm, có trò hay để xem rồi…”
“Thật sao?” Quần chúng sôi nổi kích động, “Nhiều sản nghiệp của Đế Hoàng bị người ta phá đến nỗi không nỡ nhìn, nhưng cánh sát chỉ bắt mấy tên lưu manh từ bên ngoài đến rồi kết án cho xong việc, tôi nói, dựa vào thế lực của Đế Hoàng, làm sao lại không bắt được chủ mưu chứ, thì ra là Lệ Lôi làm. Lệ Lôi vừa mới nắm giữ thế lực ngầm của thành phố này, cảnh sát cũng không muốn cùng đế vương thế lực ngầm bùng nổ xung đột lớn.”
“Không phải như vậy sao, nhưng Bùi Tử Hoành là ai, làm sao có thể nuốt trôi cục tức này? Sau khi Đế Hoàng bị phá, bên ngoài truyền đến những chuyện rất loạn, cái gì mà Đế Hoàng khất nợ tiền lương, Đế Hoàng hối lộ quan viên, Đế Hoàng sắp đóng cửa… Những việc này ảnh hưởng quá ác liệt, hại giá cổ phiếu của Đế Hoàng rớt xuống liên tục, hai ngày nay đã đình chỉ rồi, làm gì có ai nhịn nổi?”
Vì thế, đám quần chúng lại sôi nổi ôm tin bát quái, yên lặng xem kịch vui.
Lệ Lôi đã sớm phát hiện Bùi Tử Hoành cũng đến dùng bữa tối, người tối nay đến đây ăn tối, đều hướng về phần kem này của chủ bếp, anh ta đã sớm chuẩn bị cùng Bùi Tử Hoành ra giá cạnh tranh. Lúc này không hoang mang chút nào, cười tủm tỉm: “Ba mươi vạn.”
Tê….
Đám quần chúng hít vào một hơi, người này vừa mở miệng đã ra giá gấp đôi!
Hai ông trùm lớn đang giằng co sao? Quả nhiên là đang giằng co! Ông chủ Bùi, nhanh tăng giá đi! Nhanh!
Bầu không khí ở đây trở nên náo nhiệt, Bùi Tử Hoành quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người: “Năm mươi vạn.”
“Một trăm vạn.” Giây tiếp theo Lệ Lôi đã đuổi kịp, không dừng lại chút nào.
Cường hào, đây đúng là cường hào. Tùy tiện mua một phần kem cũng có thể lên đến một trăm vạn! Các cô gái ở đây hai mắt đều tỏa sáng, nhìn xem, bạn trai nhà người ta với bạn trai nhà mình chênh lệch lớn như thế nào, cô gái ngồi bên cạnh Lệ thiếu kia là ai, thật hạnh phúc, khiến người ta đố kị.
“Cô ấy là Diệp Tinh Lăng…” Có người nhận ra cô, “Chính là người lúc trước đã đánh em gái của Hạ Lăng.”
“Khó trách em gái Hạ Lăng cũng dám đánh, thì ra có người chống lưng.” Đám phụ nữ hâm mộ ghen tỵ, ghen ghét xong lại ý thức được một vấn đề… Diệp Tinh Lăng, một minh tinh nhỏ, dựa vào thân thế nhỏ bé của cô, tuyệt đối không có khả năng trở thành bạn gái chính thức của Lệ Lôi, sau này sẽ được gả vào hào môn, chậc, chỉ là một người dựa vào kim chủ thôi, có cái gì đặc biêt hơn người.
Nhưng mà, có thể dựa vào một kim chủ như vậy, vẫn khiến người ta đố kỵ nha!
Tâm trạng của đám phụ nữ lúc này vi diệu cực kỳ, vô cùng phức tạp, ánh mắt như X quang quét trên người Hạ Lăng, hận không thể khoan một cái lỗ trên người cô… Buông Lệ thiếu ra, để cho tôi tới!
Đây là tiếng lòng của đám phụ nữ.
Đời trước Hạ Lăng chính là thiên hậu, sớm đã có thói quen bị người khác nhìn chăm chú, bây giờ căn bản không để những ánh mắt đó vào trong lòng, việc cô lo lắng, là một việc khác.
Cô duỗi tay kéo Lệ Lôi, nhẹ nhàng lắc đầu.
Cô không muốn anh ta lại ra giá nữa, một trăm vạn đã là giá trên trời rồi, không đáng. Không sai, hôm nay cô muốn ăn phần kem này, nhưng cũng không muốn anh ta tiêu pha nhiều như vậy. Nói cho cùng, cô chưa phải là gì của anh ta, phần tình cảm một trăm vạn này, cô không nhận nổi.
Cách mấy cái bàn, Hạ Vũ thoáng nhìn thấy động tác của cô, khóe môi hiện lên một nụ cười khinh miệt.
Người phụ nữ ti tiện này, chẳng qua chỉ là mặt hàng dựa vào kim chủ mà thôi, bây giờ thấy giá tiền đã tăng đến như vậy, muốn rút lui? Cũng khó trách, đàn ông đều sĩ diện, hiện tại Lệ Lôi chỉ sợ cưỡi lên lưng hổ khó mà leo xuống, cho nên người phụ nữ ti tiện này không thể không chủ động từ bỏ, tìm một bậc thang cho anh ta đi xuống. Xem ra, bọn họ đã là nỏ mạnh hết đà, không thể ra giá cao hơn nữa.
Hạ Vũ nghĩ như vậy, trong mắt bốc lên hưng phấn: “Anh Tử Hoành, lúc còn sống chị vẫn luôn muốn ăn phần kem này, anh nhất định phải lấy được.” Cô ta mang chị ra, biết Bùi Tử Hoành không thể cự tuyệt. Sau khi kem đến tay, còn không phải Hạ Vũ cô được hưởng à? Chị cái gì, lăn qua một bên đi.
Trong lòng Hạ Vũ tính toán như thế, ra sức khuyến khích Bùi Tử Hoành.
Kỳ thật, không cần cô ta xúi giục, Bùi Tử Hoành cũng nhất định phải có được phần kem này.
Anh đã rất hối hận, vì sao lúc Tiểu Lăng còn sống không dẫn cô đến? Hiện giờ, cho dù chỉ là một di nguyện, anh cũng sẽ cố hết sức mà hoàn thành thay cô.
“Hai trăm vạn.” Bùi Tử Hoành lạnh lùng nhìn Lệ Lôi.
Cả nhà hàng bùng nổ, hai trăm vạn! Cũng giống Lệ Lôi, Bùi Tử Hoành há miệng cũng nâng giá lên gấp đôi! Theo tư thế ném quả cầu tuyết này, có phải kế tiếp Lệ Lôi sẽ báo lên bốn trăm vạn không?
Tất cả mọi người đều dùng đôi mắt lấp lánh nhìn hai người.
Lệ Lôi vỗ bàn tay hơi lạnh của Hạ Lăng, dịu dàng an ủi: “Tôi có chừng mực.”
Sau đó, quay đầu nhìn Bùi Tử Hoành, chậm rãi cười: “Ông chủ Bùi thật là nhàn rỗi tao nhã. Làm sao tôi lại nghe nói, cổ phiếu Đế Hoàng đều đình chỉ rồi? Ông chủ Bùi không nhanh chóng đi cứu hỏa, còn ở đây tranh một phần kem với tôi, thích hợp sao?”
Đám người xung quanh lại xôn xao nghị luận, Lệ thiếu, ngài thật đúng là cái hay không nói, nói cái dở, khắp vòng này đều truyền rằng, cổ phiếu của Bùi gia bị chính ngài chèn ép mưu hại, ngài còn không biết xấu hổ làm trò trước mặt ông chủ Bùi, đâm người ta đau chân?
Lệ thiếu, ngài…
Thật là cuồng vọng.
Sắc mặt Bùi Tử Hoành trở nên âm trầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.