"Cô ta điên rồi sao? Chọn bài hát khó như vậy, lại còn hát chay?!"
Tiếng hét liên tiếp vang lên, tất cả đều mang theo sự kinh ngạc, giống như gặp phải ma. Sắc mặt Hạ Lăng giãn dần ra, bắt đầu ngân nga giai điệu, kéo dài đến tận cùng, rồi dần dần tan đi... Một khi đã hát, lòng cô như một mảnh trong veo, không mang theo tạp niệm, bước vào thế giới có một không hai, không vì bên ngoài mà bị ảnh hưởng.
Câu thứ hai bắt đầu hát lên:
"Hải yêu tóc trắng, cô độc hát lên."
Dưới sân khấu đều trở nên yên tĩnh.
Cô dang rộng đôi tay, đầu ngón chân đặt trên nền đất vẽ nên nửa cánh cung đẹp đẽ, theo tiếng hát nhảy lên. Câu từ vẫn nối tiếp nhau được hát lên, dựa theo tiết tấu đặc biệt tạo thành những giai điệu kỳ lạ, dài dài ngắn ngắn, quanh quẩn trong bóng tối.
Đây là một bài ballad.
Đêm khuya trên biển dài vô tận, một đám cướp biển gặp phải hải yêu tóc trắng.
Bọn họ bị vẻ đẹp của nó mê hoặc, dùng mười ba chiếc thuyền cướp biển vây quanh nó, cố gắng bắt cho bằng được. Nhưng nó lại dùng giọng hát tà mị của mình mê hoặc họ, khiến bọn họ chìm đắm trong thế giới ảo giác, không thể động đậy, cuối cùng, từng người từng người bị nó giết chết.
Đây là sân chơi của thợ săn và con mồi.
Trong đó có một đoạn màu mè, là đoạn Hải yêu và vua hải tặc đánh nhau.
Vua hải tặc anh dũng mang trong mình ý chí vô cùng lớn, đấu lại tiếng hát của Hải yêu. Trong khoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1732907/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.