Hạ Lăng tỉnh táo lại, cố hết sức thả lỏng giọng điệu của mình:
“Tùy anh, chủ tịch Bùi."
Cô lạnh nhạt nói:
“Thật ra, theo ý tôi thì chi bằng rút ống thở để cho Phỉ Phỉ ra đi thanh thản. Sống như cái xác không hồn thế này, không suy nghĩ được, không tự mình làm chủ được, vậy sống còn không bằng chết."
Nói đến đây, cô ngừng lại, nhớ đến kiếp trước của mình.
Đến bây giờ, vẫn không hề hối hận vì quyết định kia.
Sau khi vợ chưa cưới của Bùi Tử Hoành chết rồi, lúc đầu, anh chẳng qua chỉ nhốt Hạ Lăng ở trong một biệt thự bí mật, sai bảo vệ canh gác, cũng không có hành động khác. Cô làm ầm ĩ muốn rời đi, muốn chia tay với anh, liên tục điên cuồng ầm ĩ, liên tục có ý định trốn chạy.
Có một lần, suýt nữa đã thành công.
Đó là ở trong rừng cây nhỏ gần biệt thự, cô trốn trong đó, anh phái đội tìm kiếm đi khắp núi đồi để tìm. Mỗi người trong đội tìm kiếm dắt một con chó ngao, bao vây cô, cô không sức lực dựa lưng vào một thân cây lớn, sắc mặt tái nhợt, run lẩy bẩy.
Bùi Tử Hoành từ ngoài vòng vây chậm rãi đi vào.
Vẻ mặt anh u ám, đáng sợ đến cực điểm, một tay kéo tóc dài của cô, kéo cô ngã quỵ xuống mặt đất.
"Hạ Lăng" Anh dữ tợn nói:
“Em còn trốn một lần nữa thử xem, tôi sẽ cho em biết thế nào là sống không bằng chết."
Anh cứ kéo cô như vậy, kéo cô qua đường núi gồ ghề nhấp nhô, một đường kéo về biệt thự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1732897/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.