Hạ Lăng mở ra, trên nền nhung đen xa hoa, hoa hồng thủy tinh Venus đang nằm lặng lẽ. Cánh hoa quyến rũ, kiều diễm xòe ra tầng tầng lớp lớp, chất lượng rất tốt, chạm trổ tinh tế, mỗi một chi tiết đều có thể nói là hoàn mỹ, ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ chiếu vào cánh hoa thủy tinh, càng làm tăng thêm vẻ đẹp ưu nhã của hoa hồng đỏ, giống như có dòng nước long lanh chảy qua, hoàn mỹ động lòng người, không thể tả hết vẻ đẹp ấy.
"Đây là của chủ tịch Bùi đưa đến cho cô." Sở Sâm nói.
Tặng hoa hồng là có ý nghĩa như thế nào, cô hiểu rõ.
Trong lòng xuất hiện cảm giác hoang mang tột cùng, cô chỉ mới bị giết cách đây vài tháng, xương cốt còn chưa lạnh, anh chưa gì đã vội đi kiếm tình nhân mới? Mười năm luôn yêu anh say đắm của cô có tính là gì? Lúc đó anh còn cùng Vương Tịnh Uyển đính hôn, nỗi đau khổ của cô, sự không cam lòng và náo loạn đó có tính là gì?
Không có Vương Tịnh Uyển, thì sẽ có Lý Tịnh Uyển, Diệp Tịnh Uyển.
Chỉ cần Bùi Tử Hoành anh đồng ý, bên cạnh chẳng bao giờ thiếu người.
Nhưng chỉ có cô, luôn ngu ngốc tin vào câu chuyện "một đời, một kiếp, một đôi", không thể thoát ra được.
Năm tháng lạnh lùng, lòng người bạc bẽo.
Đóa hoa hồng đỏ tươi rực rỡ nằm lặng lẽ trên nền nhung của chiếc hộp, lộng lẫy đến chói mắt. Hạ Lăng đưa tay đóng nắp hộp lại, cầm nó đưa tới trước mặt Sở Sâm:
"Anh Sở, rất xin lỗi, món quà này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1732894/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.