Tất cả mọi người đều nhìn Hạ Lăng, trên mặt Sở Sâm lộ ra chút bất ngờ, không nghĩ tới một người hầu nhỏ như cô lại được Vệ Thiều Âm yêu thích.
Hạ Lăng không nghĩ ngợi gì:
"Tiền."
Vệ Thiều Âm coi thường:
“Tiền đồ."
Hạ Lăng không cam lòng, anh ta là một kẻ có tiền đáng chết, không sai, nhưng cũng không thể không hiểu hoàn cảnh của người khác, cô còn nợ công ty một số tiền lớn, tranh thủ trả hết nợ, là có thể rút lui rời khỏi làng giải trí, thật tốt biết bao nhiêu.
Nhưng mà, Vệ Thiều Âm rõ ràng không nghĩ như vậy.
Anh ta chỉ vào cô nói với Sở Sâm:
“Chuẩn bị cho cô ấy chút gì đó, cậu xem mà làm, ngoại trừ..." Anh ta mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng:
“Tiền."
...Vệ Thiều Âm, người này thật sự quá đáng ghét.
Hạ Lăng rũ mắt, quay đầu không nhìn anh ta. Ngoại trừ tiền, cái gì cô cũng không cần, thật.
Sở Sâm gật đầu nhận lời, dẫn theo Hạ Vũ chào tạm biệt.
Vệ Thiều Âm quay đầu dạy dỗ Hạ Lăng:
“Không đáng giá nhất chính là tiền, cô lại muốn tiền?"
Hạ Lăng quả thật không muốn để ý đến anh ta.
Ngoài cửa, tay đóng cửa của Sở Sâm cứng ngắc dừng lại một chút, lại quay đầu liếc họ thêm một cái, như đang suy nghĩ gì.
Hạ Lăng lười đoán suy nghĩ của anh ta, chọc miếng chanh phụng phịu.
Vệ Thiều Âm nâng cổ tay nhìn đồng hồ:
“Sắp đến lúc chào cảm ơn rồi, tôi phải đến sảnh tuyên truyền. Cô cầm đồ đạc ra ngoài chờ tôi, lát nữa tôi lái xe ra đón cô."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-tro-thanh-thien-hau/1732892/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.