“Đau như thế nào?” Đôi mắt anh lạnh đi, tiếp tục hỏi.
“Tim bỗng nhói lên” Lục Chi Ưu vừa lấy tay che ngực vừa nói.
Thẩm Trường An biết được Lục Chi Ưu đang trêu mình, gương mặt càng thêm lạnh lẽo, mấy ngày nay cô đều như thế.
“Tim bỗng nhiên nhói lên, kì lạ thật” Anh mặt lạnh nói.
Lục Chi Ưu không phát hiện ra Thẩm Trường An đang khó chịu.
“Bác sĩ Thẩm biết tại sao tôi lại đau tim không?”
Thẩm Trường An “Tôi không biết”
“Là vì tim tôi quá bé, mà anh trong lòng tôi lại quá lớn, cho nên đau” Lục Chi Ưu cười tủm tỉm nhìn anh.
Nghe Lục Chi Ưu nói, khóe miệng anh run rẩy, nhưng gương mặt lại càng lạnh, anh lui về sau vài bước.
“Cô Lục, cô cảm thấy trêu chọc người khác vui lắm hả?” Thẩm Trường An lạnh lùng nhìn cô.
“Hả?” Lục Chi Ưu không phản ứng kịp.
“Cô hết đau chân rồi tới đau đầu, đau tim, cô không thấy phiền hả? Cô rảnh rỗi có thời gian, nhưng không phải ai cũng có thời gian chơi với cô, có hiểu không hả?
Lục Chi Ưu sửng sốt hoàn toàn, mấy ngày nay mặc cho cô có nói cái gì, anh đều lạnh nhạt trả lời: Ừ”, “Ồ”, “Được”
Chưa bao giờ anh nói nhiều với cô như thế này.
“Bác sĩ Thẩm, anh có sao không?” Cô nhìn anh.
“Anh đếm kỹ lại xem, vừa rồi anh nói với tôi một hơi 48 từ đấy!”
Thẩm Trường An, “…”
Cô lại ở đó mà đếm anh nói bao nhiêu từ! Thẩm Trường An cảm thấy mình sắp tức đến nổ phổi rồi, anh không nói gì thêm, liền bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-theo-duoi-nam-than/4814/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.