"Bác không lo lắng ạ?" Thẩm Trường An nhịn không được hỏi.
"Ha ha ha ha..." Ba Lục cười to.
"Lo cái gì?"
"Cô... cô ấy..."
"Thằng nhóc này, con vẫn chưa biết bản tính của nó rồi, yên tâm đi, lát nữa nó ra ngoài không mất một sợi lông nào đâu.”
Ba Lục vừa dứt lời, cửa phòng ngủ mở ra.
Qủa nhiên Lục Chi Ưu bước ra đầu tiên, lúc vào thế nào thì lúc ra vẫn thế ấy.
Thẩm Trường An không khỏi nhìn ba Lục.
Nếu không bị gì, sao cô ấy lại hét thảm thế?
Ba Lục nở nụ cười.
Về sau con sẽ biết thôi.
Lục Chi Ưu lén chạy đến bên cạnh Thẩm Trường An, "Anh thua rồi hả?"
Thẩm Trường An cười với cô, "Ừ".
"Còn nói chuyện hả, có ăn cơm không?" Mẹ Lục lên tiếng.
Ba Lục theo bản năng dọn bàn cờ đi.
"Ha ha ăn chứ."
Mẹ Thẩm nhìn Thẩm Trường An, sau đó hỏi, "Con có biết nấu cơm không?"
"Mẹ già à, mẹ hỏi đúng người rồi đó, anh ấy nấu cơm đúng là..."
"Mẹ hỏi mày à?"
Lục Chi Ưu, "..."
Hu hu hu hu... mẹ xấu quá...
"Dạ biết" Thẩm Trường An trả lời đúng mực.
Nghe anh trả lời, mẹ Lục gật đầu, điều này thì bà hài lòng, Lục Chi Ưu nhà bà không biết nấu cơm, hơn nữa lại là minh tinh, một ngày ba bữa thất thường, không thể chăm sóc bản thân, tìm bạn trai biết nấu cơm cũng coi như nó tinh mắt.
"Vậy con nấu cơm trưa đi."
“Dạ, bác trai bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-theo-duoi-nam-than/2271032/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.