Hứa Kiều đến trước mặt anh.
"Vừa nãy… anh cười" Cô chỉ tay vào anh.
Anh nhìn ngón tay của cô.
Ồngón tay xinh đẹp, tinh tế, sạch sẽ, trắng trẻo, khớp xương rõ ràng
"Đúng vậy, tôi cười đấy, sao?" Thẩm Lạc Dương thu chân lại bắt chéo, giọng điệu bất cần.
Hứa Kiều chậm rãi tiến lại gần.
Bốn người phía sau lưng cô toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Tráng sĩ, tội nghiệp cho anh, chọc ai không chọc, lại đâm đầu vào chị Kiều nhà tôi.
Hứa Kiều lấy tay vuốt lại mái tóc xuề xòa trước mặt, hít sâu một hơi.
Cô bỗng nhiên bước đến bên cạnh anh.
"Rầm!"
Hứa Kiều đối mặt với Thẩm Lạc Dương, một cú đạp lên bàn gỗ, một tay để trên đùi mình, một tay nắm lấy cằm của anh.
"Anh cười cái gì, bộ tôi không đẹp hả?"
Mọi người đều ngơ ngác, em gái này cũng mạnh mẽ quá đi!
Thẩm Lạc Dương dại ra, anh đã nghĩ đến rất nhiều phản ứng của cô nhưng quả thật không ngờ đến điều này.
Anh nhìn hơn nửa người cô đang nằm sấp trên người anh, rồi đẩy cô cách ra một khoảng.
"À... này thì phải để tôi nhìn thử đã" Nói xong, anh đưa tay nắm lấy cằm cô, giọng điệu nghiêm túc.
"Để tôi xem nào, ờtổng thể mà nói thì rất đẹp, nhưng, cái trán này này, cao quá, lông mày này, màu sắc ngộ quá, đen thui nhìn như con sâu róm, còn nữa, mũi của em sao cao quá vậy? Còn môi nữa, quá mỏng, khi hôn chắc chắn không có tí cảm giác nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-theo-duoi-nam-than/2271005/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.