Cô vui vẻ đứng tại chỗ vẫy vẫy tay với anh.
Thẩm Trường An hạ kiếng xe xuống, thấy Lục Chi Ưu vẻ mặt sáng ngời, vẫy tay với mình.
Anh mở cửa xe bước xuống, vớ lấy ô ở ghế sau cầm theo.
Lục Chi Ưu đứng tại chỗ, lặng lẽ nhìn Thẩm Trường An che ô bước tới.
Mưa rơi lên ô "bộp bộp", khóe miệng anh mỉm cười, từng bước vững vàng đi về phía cô.
Lúc này đây, Lục Chi Ưu cảm thấy tim mình bắt đầu biểu tình rồi, trong lòng cô đang nghĩ bây giờ chính là
Khi nào thì mị mới có thể thu tên yêu nghiệt Thẩm Trường An này về tay đây hả!!!
"Đang nghĩ gì đấy?"
Lúc Lục Chi Ưu đang sững sờ, Thẩm Trường An đã bước đến bên cạnh cô.
"Nghĩ đến anh đó." Lục Chi Ưu bất chấp mặt mũi trả lời.
Thẩm Trường An im lặng, anh đã quen với độ mặt dày của Lục Chi Ưu rồi.
Lục Chi Ưu cười bước tới đứng dưới dù của Thẩm Trường An, hai tay tự nhiên ôm lấy tấm lưng gầy gò của anh, cô nhận ra thân thể anh bỗng chốc cứng đờ.
"Cách xa quá rủi như em bị cảm thì sao bây giờ? Em mà cảm thì thật là đáng thương, em chỉ có một mình, không có ai chăm sóc, anh thân là hàng xóm của em, anh phải có trách nhiệm chăm sóc cho em và Bánh Trứng nhà em đấy."
Chưa đợi Thẩm Trường An kéo cô cách xa ra một chút, Lục Chi Ưu đã liếng thoắng liên hồi.
Thẩm Trường An tỏ vẻ bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-theo-duoi-nam-than/2270981/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.