Edit: windchime
Chuyện xảy ra ở Hầu phủ đương nhiên không thể gạt được Triệu Trầm, khi Trần Thủ cho người đến báo tin, trên lưng Triệu Trầm đột nhiên đổ mồ hôi lạnh.
Một lần nữa hắn nhìn tờ giấy trong tay.
“Phu thê Mạnh gia bị người ta ép buộc đã nói ra hết chuyện ngày trước, đã phụng mệnh phu nhân âm thầm điều tra. Phu nhân không có việc gì.”
Hắn đương nhiên biết Trần Thủ nói chuyện xưa là chuyện gì, bởi vậy cũng hiểu rõ nguyên nhân hắn ta viết thư mà không phải là cho người truyền lời, nhưng nhìn bốn chữ "phu nhân không sao" vô cùng đơn giản, hắn không tin thê tử sau khi biết chuyện sẽ
không tức giận. Có thể là trước mặt hạ nhân nên nàng không biểu hiện ra, có lẽ lúc này nàng đang khóc?
Còn có, nàng đã gặp Mạnh Trọng Cảnh …
Nếu đổi lại là nữ nhân khác, Triệu Trầm tự tin mình sẽ không thua, chỉ có thê tử ngốc của hắn, ngại phú yêu bần(ngại người giàu, ưa thích người nghèo).
Lo lắng không yên, cuối cùng không đợi được, Triệu Trầm gọi Quý Chiêu lại dặn dò, vội vàng trở về.
Trong chính viện yên tĩnh, bọn nha hoàn nhìn thấy hắn như nhìn thấy quỷ, cúi đầu, không dám nhìn thẳng.
Tưởng ma ma đang canh giữ gian ngoài, thấy hắn đi vào cũng không giật mình, trước khi Triệu Trầm mở miệng hỏi bà giải thích: “Phu nhân đang ngủ trong phòng, đại tiểu thư dẫn hai vị tiểu thiếu gia đi đến chỗ thái thái rồi.”
Mặt Triệu Trầm không thay đổi gật đầu.
Tưởng ma ma thức thời lui ra ngoài.
Triệu Trầm nhìn rèm cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-the/540443/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.