Edit: Windchime
Beta: Phương Phan
Quách Bảo Châu mồng sáu xuất giá, ngày mồng năm hôm đó một đám thân bằng hảo hữu phải đi Quách gia tặng quà cưới.
A Kết cũng dậy thật sớm chuẩn bị cho nữ nhi.
Qua năm mới Xán Xán trưởng thành rất nhanh, cao hơn, mặt mày nảy nở, miệng nhỏ nói càng ngày càng nhiều, người cũng càng ngày càng tinh nghịch, đặc biệt là đến đầu xuân ấm áp, tiểu nha đầu hận không thể mỗi ngày đều chạy đến trong hoa viên, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ, tựa như không biết mệt, có đôi khi ban ngày chơi quá nhiều, buổi tối ngủ cũng ngủ mớ vung tay chân.
A Kết vừa mặc váy nhỏ cho nữ nhi, vừa cười hỏi bé: “Xán Xán, hôm nay chúng ta đi đâu chơi nào?”
Xán Xán đang cúi đầu sờ đồ mới của mình, nghe vậy liền ngẩng đầu, cao hứng nói: "Đi nhà cô cô!"
"Vậy Xán Xán muốn đưa thứ gì cho cô cô đây?" Mặc váy, A Kết kéo nữ nhi, để bé ngồi bên mép giường trước, nàng tiếp tục mang giày cho con.
Xán Xán lập tức nhìn lên trên bàn, thấy cành lan màu phấn hồng ngày hôm qua bé hái ở chỗ tổ mẫu vẫn đang được cắm trong bình liền cười nói: "Đưa hoa lan, cho cô mang!"
A Kết ôm lấy nữ nhi, thưởng cho bé một cái hôn: "Được, chúng ta đến ăn cơm với tổ mẫu trước, cơm nước xong cùng đi xem cô cô, cô cô muốn làm Tân Nương Tử, khẳng định rất đẹp." Nàng cũng không nói cho nữ nhi biết hoa bé hái hôm qua đã héo rồi, nàng đã sai nha hoàn hái hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-the/540413/chuong-122-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.