Quách Bảo Châu cũng không đi quá xa, nơi nàng hái hoa chỉ cách lương đình một khoảng thời gian chừng một ly trà.
Ngắm hoa lại gặp kẻ khiến bản thân mất hứng, nàng vốn định đi thẳng về, nhưng khi nàng phát hiện thiếu niên mặt trắng kia thế nhưng lại dùng khí thế hung hăng đi theo phía sau nàng, Quách Bảo Châu dừng bước, quay đầu trừng mắt nhìn hắn: “Sao, không phục muốn đánh nhau sao?”
“Ta...” Quý Chiêu không nói nên lời.
Khi hắn còn nhỏ, thường bị các trưởng bối khen là lớn lên giống nữ nhi, bị nhóm bạn chơi chung đem ra giễu cợt, bởi vậy từ khi trưởng thành, Quý Chiêu rất phản cảm khi có người dùng dung mạo để đánh giá hắn. Hôm nay, nếu người vừa đụng độ là nam nhân, chắc chắn hắn đã sớm thưởng cho đối phương một cước, cố tình, người ta lại là một cô nương hung dữ, muốn đánh cũng không thể xuống tay, không đánh, hắn nuốt không trôi chuyện này!
Thôi, trai hiền không cùng nữ đấu, quân tử động khẩu không động thủ.
Đón nhận ánh mắt khiêu khích, đánh giá của cô nương nhà người ta, Quý Chiêu hừ một tiếng, khinh bỉ nói: “Tiểu gia ta không thèm động thủ với nữ nhân, chỉ là muốn nhắc nhở ngươi một câu, cô nương gia thì nên có dáng vẻ của cô nương gia, đừng cứ mở miệng là mắng chửi, ra tay đánh người, cẩn thận tương lai không ai thèm lấy ngươi về.”
Mấy lời nhận xét kiểu này, Quách Bảo Châu đã nghe quen tai từ lâu, bây giờ nghe tiếp cũng tức giận không nổi, trái lại còn ý vị thâm trường nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-the/540363/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.