Từ Vinh Thọ đường đi ra, hai vợ chồng vẫn như cũ đi về phía Hinh Lan uyển.
Phía sau bỗng nhiên vang lên tiếng chạy bộ, A Kết cùng Triệu Trầm quay đầu lại, thì thấy Triệu Nghi mang váy đỏ đuổi theo, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trên đầu cây trâm hình con bướm rung lên, xinh đẹp linh động. A Kết vội khuyên nàng: "Muội muội đừng chạy, từ từ đi là được."
Triệu Nghi từng đến Vọng Trúc hiên đi tìm nàng một lần, hoạt bát cũng hiểu chuyện, A Kết vẫn rất thích nói chuyện với nàng .
Triệu Nghi vẫn chạy tới, dừng lại trước người A Kết, sau khi bình phục hô hấp thì nhìn Triệu Trầm, thấy sắc mặt nam nhân cũng coi như là tốt, nàng hít 1 hơi, nói với A Kết: "Đại tẩu, năm nay câu đối xuân ở viện của tẩu và đại ca do chính hai người tự viết sao? Mấy năm nay đều là do nhị ca viết cho muội , giờ nhị ca bảo muội hỏi một chút, hỏi một chút xem đại ca có thể giúp muội viết một bức hay không."
Cái này hai vợ chồng còn chưa đề cập tới.ddlqd A Kết nhìn về phía Triệu Trầm, câu đối xuân nhà mình đều là do phụ thân viết, quy củ Triệu gia như thế nào thì nàng còn chưa rõ ràng lắm.
Triệu Trầm nhìn thê tử, nghĩ tới lần trước từ bên ngoài trở về nhìn thấy hai cô tẩu (chị dâu em chồng) cùng nhau ngồi ở trên kháng thêu hoa lan, một người dạy một người học, liền nói với Triệu Nghi: "Muội trở về nghĩ lại xem mình muốn viết cái gì, lát nữa đến Vọng Trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-the/540340/chuong-59-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.