Mặt trời vừa xuống núi thì Quách Nghị từ binh mã tư đi ra, xoay mình lên ngựa dẹp đường hồi phủ, đi được nửa đường "Xảo ngộ(tình cờ gặp gỡ)" Triệu Duẫn Đình, sau đó thì không thể quăng đi được.
Rất nhanh sau đó, lại ở góc phố, gặp được Quách Tử Kính, Quách Tử Kính nhíu mày nhìn về phía phụ thân, Quách Nghị lộ ra vẻ mặt cười khổ, tuyên bố không phải mình nguyện ý.
Trong lòng Quách Tử Kính biết rõ, quay về phía Triệu Doãn Đình nhàn nhạt hô "Hầu gia", không xuống ngựa, chậm chạp vài bước đi theo phía sau hai người.
Triệu Doãn Đình không lưu tâm.
Đến Vĩnh Xương hầu phủ, nghe người gác cổng nói phu thê Triệu Trầm còn chưa trở về, Triệu Duẫn Đình xoay người cười nói với Quách Nghị: "Cái này thật đúng dịp, cả nhà chúng ta đều đến chỗ này xin cơm."
Quách Nghị ha hả cười: "Quả thật khéo a..."
Khéo cái đầu của ngươi!
Làm như chẳng ai biết hắn là tới đón tức phụ(một cách gọi thê tử ở cổ đại) ? Buổi trưa tức phụ hắn đã gửi thư báo cho hắn rồi!
Nhưng mà Quách Nghị cũng quả thật bội phục vị anh em đồng hao(ý chỉ hai người này lấy vợ là chị em) này.
Ninh gia không phải đại quan, lão gia tử( ông cụ bên nhà) là hàn lâm học thức uyên bác, trong ba nhi tử, chức quan cao nhất là nhạc phụ, làm Lễ bộ Hữu thị lang, nhưng làm Lễ bộ không có thực quyền cũng không thể vơ vét , là nha môn lục bộ ít người quan tâm nhất. windchimedđlqđ Nhạc phụ ở trong quan trường cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-duong-sung-the/540332/chuong-54-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.